Thuở xưa, có một người thợ xẻ tới xin việc tại một xưởng mộc, và anh được nhận vào làm. Lương bổng cũng như các điều kiện làm việc ở đây thật tốt.
Vì lẽ đó, người
thợ xẻ gỗ xác định, anh phải
làm việc hết sức mình. Người chủ xưởng đưa
cho anh một cái rìu và chỉ cho anh khu vực làm việc.
Ngày đầu tiên, người thợ xẻ hạ
được 18 cây. “Tuyệt quá,”
ông chủ xưởng
khen ngợi, “Cứ tiếp tục thế nhé!”. Phấn khởi trước
lời khen của ông chủ, ngày hôm sau, người thợ xẻ làm việc
chăm chỉ hơn, nhưng dù thế, anh cũng chỉ hạ được 15 cây.
Ngày thứ 3, anh làm việc chăm chỉ hơn nữa, nhưng rồi anh cũng chỉ hạ được 10 cây.
Ngày kế ngày trôi qua, số lượng cây anh hạ được ngày một ít đi. “Có lẽ mình đang ngày càng
kiệt sức rồi”, người thợ xẻ nghĩ.
Anh tới gặp ông chủ và
xin lỗi, anh nói không
hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ông chủ xưởng mộc hỏi anh: “Lần gần đây nhất anh mài lại rìu là hôm nào?”. “Mài ư? Tôi chẳng còn
thời gian mà mài nữa. Tôi còn mải bận hạ cây mà…”.
Bài học nên đọc