Một ngày nọ, vị giám đốc tài ba cảm thấy quá nhiều vấn đề xảy đến với mình. Ông không thể có một giấc ngủ trọn vẹn, đôi mắt ông thâm quầng vì thiếu ngủ, vầng trán ông oằn trĩu những suy tư,… Mỗi sáng thức dậy, ông phải khoác lên mình chiếc áo giáp đầy bản lĩnh, dù trong lòng vẫn đau đáu về công việc và sự nghiệp,… về những chiến lược. Đã có lúc ông muốn buông xuôi và bỏ cuộc…
Thế rồi, ông quyết định gác lại tất cả để đến một vùng đất xa xôi hẻo lánh. Nơi mà chỉ có cây cỏ, nước, đất,… và những người nông dân. Ông nhìn thấy những con đường đất ngoằn ngèo khúc khuỷu, những cánh đồng xanh mướt tới tận chân trời, những cánh chim chiều chậm rãi bay về tổ,… sâu thẳm ông nhìn thấy sự thanh thản đến hoang sơ.
Ông tìm đến nhà của một bác nông dân để xin “ở nhờ”. Ông mở lời với bác nông dân: – Bác có thể cho tôi ở nhờ nhà bác vài ngày được chứ? Mỗi ngày tôi sẽ trả bác 10 đồng, và mỗi ngày bác phải cho tôi làm chung những công việc của bác. Bác nông dân đồng ý.
Ngày thứ nhất: Bác nông dân dẫn vị giám đốc tới một mảnh đất hoang rất rộng lớn và hai người bắt đầu cuốc đất. Được một lát vị giám đốc người đẫm mồ hôi và ngội bệt luôn xuống đất rồi thở hổn hển. – Bác không thấy mệt sao? Vị giám đốc hỏi. – Có, một chút. Bác nông dân trả lời. – Bác định một mình cuốc hết cả mảnh đất rộng lớn này sao? Nếu là tôi chắc tôi sẽ bỏ cuộc thôi. Vị giám đốc nói tiếp. – Bỏ cuộc ư, vậy mai tôi chẳng biết sẽ cho ông làm công việc gì cả. Bác nông dân trả lời rất tự nhiên.
Triết lý thật đơn giản: KHÔNG BAO GIỜ BỎ CUỘC vì bỏ cuộc thì ngày mai ta sẽ chẳng biết làm gì cả?
Ngày thứ hai: Bác nông dân dẫn vị giám đốc tới một mảnh đất đã được trồng sẵn những luống khoai xanh mượt. Bác nông dân dùng dao tỉa hết những cây khoai xanh tốt chỉ để mỗi bụi một cây. Vị giám đốc thấy làm lạ: – Sao bác lại tỉa hết đi, bụi khoai đang xanh tốt mà? Bác nông dân cười và trả lời: – Nếu không tỉa đi thì sẽ chẳng có củ khoai nào cả mà chỉ toàn lá khoai thôi. Thế là hai người cùng nhau tỉa những bụi khoai xanh tốt.
Bác ấy chỉ muốn nói:
Lúc bạn cảm thấy cuộc sống thoải mái nhất là lúc bạn cần phải TỈA đi những thứ KHÔNG CẦN THIẾT.
Ngày thứ ba: Bác nông dân dẫn vị giám đốc tới một ruộng khoai đã tàn héo và khoe đây là thành quả bao ngày vất vả của mình. – Thành quả sao? Tôi thấy đây là rộng khoai bỏ đi mà. Vị giám đốc thắc mắc. – Không đâu, bên dưới đám lá tàn lụi kia là những củ khoai béo tròn đó. Tôi đã trồng khoai 40 năm nay và tôi biết rõ điều này. Bác nông dân mỉm cười.
HIỂU rõ những gì mình làm và TIN TƯỞNG vào nó.
Ngày hôm sau vị giám đốc trở về công ty. Trước khi về bác nông dân có trả lại cho vị giám đốc 31 đồng. Vị giám đốc rất thắc mắc vì hành động này của bác nông dân. Bác nông dân nhún vai và nói:
-TÔI CHỈ LẤY PHẦN CỦA TÔI, PHẦN CỦA ÔNG ÔNG GIỮ LẤY ĐI…
Vị giám đốc bừng tỉnh vì điều này, về tới công ty ông đăng ngay lên facebook của mình dòng status: “TÔI CHỈ LẤY PHẦN CỦA TÔI, PHẦN CỦA BẠN BẠN GIỮ LẤY ĐI…”