Cô gái xấu xí cúi lau giày cho vị giám đốc và bài học tìm kiếm cơ hội đắt giá

23/12/2015   2.763  3.5/5 trong 2 lượt 
Cô gái xấu xí cúi lau giày cho vị giám đốc và bài học tìm kiếm cơ hội đắt giá
Ngày nọ, một vị tổng giám đốc của một công ty lớn, giàu có đột nhiên nảy ra một ý nghĩ thú vị. Đó là anh ta muốn đi thể nghiệm cuộc sống của những người dân thường. Ngay hôm sau, anh ta liền bắt một chiếc xe buýt công cộng, sau khi trả tiền xong, anh chọn được một chỗ ngồi ở bên cạnh cửa sổ và ngồi xuống.

Vị giám đốc đưa ánh mắt tò mò để quan sát những người bên cạnh mình. Trước mặt anh là một phụ nữ mang thai còn phía sau anh là một người đàn ông trung niên. Những người này đều là những người bình thường, không có gì đặc biệt cả…
 
Mỗi ngày, vị giám đốc đều chen lên xe buýt ngồi, mặc dù cũng có chút kham khổ nhưng trong lòng anh lại cảm thấy rất lạ lẫm và vui vẻ.
 
Thế rồi, ngày hôm sau có một chuyện không bình thường đã xảy ra…
 
Hôm ấy anh ta cũng lên xe buýt và lần này đứng đối diện anh là một cô gái trẻ trung xinh đẹp, vẻ đẹp của cô gái như hớp hồn anh vậy.
 
Sau khi xe buýt đến một trạm, người lên xe càng lúc càng đông, cô gái xinh đẹp cũng dần dần bị mọi người che khuất. Anh cũng không còn nhìn thấy cô gái ấy nữa, thế là đánh nhắm mắt nghĩ về cô. Trong lúc còn đang mơ màng thì đột nhiên, một giọng nói như thét vào mặt anh: “Anh không thể nhường ghế cho người khác à? Không đáng mặt đàn ông gì cả!”
 
Anh mở mắt to và nhìn thấy trước mắt mình đang là một người phụ nữ trạc ngoài hai mươi tuổi đang bế một cậu con trai bé bỏng. Còn người vừa lên tiếng mắng anh là một cô gái có phần “xấu xí”. Lúc anh còn đang sững sờ thì cô gái ban nãy lại to tiếng: “Nhìn cái gì mà nhìn? Tôi nói anh đấy!”
 
Tất cả những người trên xe buýt đều hướng về phía anh với đôi mắt tò mò, thậm chí “lườm lườm”. Mặt anh bỗng đỏ bừng lên mà không nói được lời nào…
 
Không còn cách nào khác, anh từ từ đứng lên và nhường ghế ngồi cho hai mẹ con cô gái kia. Đến trạm dừng xe tiếp theo, anh vừa chật vật vừa xấu hổ mà “trốn” khỏi chiếc xe buýt ấy. Anh không ngờ rằng mình lại gặp phải một việc như vậy. Trước khi xuống xe, anh cũng đã kịp nhìn qua mặt của cô gái “xấu xí” ấy một lần để ghi nhớ.
 
Không ngờ, một tuần sau đó cô gái “xấu xí” kia lại có mặt trong vòng phỏng vấn tuyển dụng nhân viên của công ty anh. Hơn nữa, anh lại là người trực tiếp phỏng vấn và quyết định tuyển.
 
Cô gái kia vừa nhìn thấy anh ta cũng phát hiện ra, nét mặt cô có phần lo lắng, dường như trên trán cô vã cả mồ hôi…
 
Vị tổng giám đốc nói: “Cô đem tất cả giày da của ban giám khảo lau qua một lượt, thì cô có thể được tuyển dụng rồi.”
 
Cô gái đứng ở đó một lúc và do dự thật lâu. Cô nghĩ: “Kinh tế trong nhà mình đã khó khăn lắm rồi, mình quá cần công việc này!”
 
Thực tế, cô ấy rất có năng lực và những thành tích mà cô đạt được cũng rất cao. Tuy nhiên, bởi vì cô có dung nhan hơi xấu nên dù đã đến dự tuyển ở một số công ty nhưng đều bị từ chối.
 
Cô lại phân vân: “Bây giờ cơ hội bày ra trước mặt mình, chỉ cần mình buông tự tôn, lau giày cho họ thì sẽ có việc làm. Thế nhưng mà mình sao có thể đổi sự tôn nghiêm của mình đây?”
 
Vị tổng giám đốc cũng cho rằng: “Cô ta ngang ngược thế chắc sẽ không hạ mình đâu!” Thế là anh ta nhắc lại một lần nữa như để khiêu khích cô, thúc giục cô.
 
Cô gái lập tức ngồi xổm xuống, cầm rẻ lau giày và bắt đầu lau giày cho những vị giám khảo này.
 
Vị tổng giám đốc thắc mắc: “Cô không phải là lợi hại lắm sao? Sao lại không có phản ứng gì thế?”
 
Khi cô gái bắt đầu lau đến giày của anh ta, anh ta còn cố ý ngồi bắt chéo và giơ chân lên. Nhưng bất giác anh ta lại cảm thấy mình có chút gì đó quá đáng. Anh thầm nghĩ: “Cô ta dù làm mất mặt mình trên xe buýt nhưng cũng là vì việc tốt, có chút nghĩa hiệp!” 
 
Nghĩ vây, anh ta liền xem hồ sơ của cô gái, không ngờ trước mắt anh là những thành tích tốt mà cô đạt được, vượt xa những người khác. Từ mọi phương diện, dường như cô đều xuất sắc. Hơn nữa, lời đã nói ra anh cũng không thể nuốt lời được. Thế là, sau khi cô gái đã lau hết giày cho mấy vị giám khảo, anh ta đã tuyên bố trước mặt mọi người: “Cô đã trúng tuyển!”
 
Cô gái cũng không bộc lộ vẻ vui mừng mà chỉ hướng về phía giám khảo nói lời nhỏ nhẹ: “Tôi xin cảm ơn!”
 
Sau đó, cô quay người sang phía vị tổng giám đốc và nói: “Tính cả giày của ngài là 5 đôi, mỗi đôi tôi lấy 20.000, tổng cộng là 100.000. Sau khi ngài trả xong tiền, tôi mới bắt đầu đi làm.”
 
Vị tổng giám đốc không biết nói thế nào, mà cũng không thể rút lại quyết định của mình được nên đành phải trả cho cô gái 100.000.
 
Nhưng điều khiến anh ta kinh ngạc hơn là cô gái sau khi nhận 100.000 ra về. Lúc cô vừa đi đến cổng công ty thì cô liền đưa hết số tiền đó cho một ông lão nhặt ve chai.
 
Vị tổng giám đốc từ sau hôm đó lại có phần nể phục cô gái. Và cũng từ sau khi được tuyển vào công ty, cô gái làm việc rất xuất sắc, đã thay vị tổng giám đốc ký được nhiều hợp đồng lớn.
 
Có một hôm, vị tổng giám đốc nhịn không được liền hỏi cô: “Hôm cô đến phỏng vấn, tôi làm khó cho cô như vậy, cô có oán trách tôi không?”
 
Cô gái trả lời ngay lập tức: “Tôi cúi người xuống, chỉ vì muốn đổi một cơ hội để có thể ngóc đầu lên!
 
Nhất thời “cúi người” không có nghĩa là đánh mất tôn nghiêm, càng biết lúc cần “cúi người” thì tương lai càng ngẩng được cao đầu!
 

Quảng cáo

Sưu tầm

Người đăng

Bảo Mi

Bảo Mi

Chia sẻ là cách tốt nhất để học và làm cuộc sống tốt đẹp hơn.


Là thành viên từ ngày: 26/07/2015, đã có 1.689 bài viết

Tài trợ

BÌNH LUẬN

Bạn cần đăng nhập để bình luận.
No Avatar

Chưa có bình luận nào cho bài này, tại sao bạn không là người đầu tiên nhỉ?

Bài viết khác

Thực ra tiền là gì? tiền quan trọng thế nào?
Tiền là gì? Ai nói được tường tận, người đó quá giỏi!

Phụ nữ trước tuổi 30: 3 thêm, 4 bớt, 5 thứ cần giữ gìn
Những điều rất đơn giản nhưng không phải phụ nữ nào cũng để ý hoặc làm tốt. Ghi nhớ 12 điều này ngay bây giờ để cuộc sống sau 30 tuổi của bạn an nhàn và hạnh phúc thật sự.

Điều đáng sợ nhất đời người không phải là không có tiền
Con người sống trên đời, Sức khỏe của mình là quan trọng nhất, đừng bạc đãi nó. Tâm trạng của mình là quý giá nhất, đừng suốt ngày rầu rĩ. Tính mạng là đáng giá nhất, đừng lãng phí nó….

Có thể bạn cần

Chuyện ở Ceylon

Chuyện ở Ceylon

Tony đến thủ đô Colombo của Sri lanka vào một ngày nắng đẹp. Đảo quốc nhỏ, đẹp bình yên như hình bản đồ là một giọt nước trên Ấn Độ Dương.

Liên kết logo

Bàn phím trong mơ