CHẬM HƠN CON RÙA
Sở dĩ loài Bradypus tridactylus,
được coi là loài là loài thú
lười biếng nhất
thế giới, bởi ít
có con thú nào
di chuyển
chậm chạp như nó. Loài rùa, vốn
nổi tiếng chậm chạp, còn thua xa về độ
lười biếng so với con Bradypus tridactylus. Các
nhà khoa
học đã đo tốc độ của con Bradypus tridactylus và nhận thấy mỗi ngày, con vật to tướng này chỉ di chuyển trung
bình 28 mét.
Món
ăn ưa thích của "vua lười" là lá cây, cành non loại cây Cecropia lyratiloba.
Do thị giác và
thính giác của chúng rất kém, nên chúng chả khác nào bị mù. Chúng tìm thức ăn theo
kiểu người mù, đó là ngửi và sờ mó. Thậm chí, chúng lười đến nỗi không chịu đưa tay kéo
chiếc lá vào miệng, mà chỉ chén những chiếc lá non ở ngay miệng với một tốc độ chậm kinh khủng. Có lẽ bởi sự chậm chạp trong
hành động, mà chúng tiêu tốn
năng lượng cực ít. Phải
mất 1 tháng, chúng mới tiêu hóa hết thức ăn có trong dạ dày.
Loài lười Bradypus tridactylus có
khả năng treo mình bất động trên cây nhiều giờ liền. Những loài thú ăn thịt không nhận ra chúng với
tư thế bất động như xác
chết. Vì chúng cực kỳ ít di chuyển, lại di chuyển cực chậm, nên vào mùa mưa, các loại tảo, rêu mốc mọc kín lông, khiến chúng biến thành màu xanh rêu. Lười đến mức mọc rêu trên người, thì
quả thực không hổ
danh "vua lười".
Loài Bradypus tridactylus có kiểu sinh hoạt cực kỳ lạ đời, ấy là quanh năm suốt tháng treo ngược
thân thể lên cành cây. Lúc ăn, lúc
ngủ, thậm chí khi đẻ cũng treo mình như võng, ngửa bụng lên trời. Vừa ra đời, lười non đã biết bám vào lông
mẹ và
sống trên bụng mẹ.
Mặc dù phần lớn
thời gian treo ngược trên cây, nhưng thi thoảng Bradypus tridactylus cũng xuống đất để đi vệ sinh. Chúng tạo ra cái lỗ, rồi mỗi tuần đi vệ sinh một lần vào đó. Cái cách chúng xuống đất cũng cực kỳ
hài hước. Chúng nằm ngửa hoặc nằm sấp, dùng móng vuốt bập vào đất để kéo lê
cơ thể đến chỗ đi vệ sinh.
ĐỪNG GIỐNG CON LƯỜI BẠN NHÉ
Nếu đã lười mà còn
ham ăn nữa thì "vua lười" sẽ được gọi là "heo lười". Nếu nhận ra một ngày mình chỉ lẩn quẩn được vài mét vuông trong nhà
hay lăn lộn vài trăm vòng trên giường thì bạn đã được liệt vào hàng "vua lười" rồi đấy.
Bắt mạch bệnh lười:
- Hay
lo âu,
sợ hãi khi phải làm việc. Thích "há miệng chờ sung".
- Không làm, đưa ra 1001 lý do để
trốn tránh công việc.
- Luôn xem thời gian là vô hạn nên không bao giờ tranh thủ để
có thể hoàn
thành công việc một cách sớm nhất.
Kê toa:
Hãy hình dung xem bạn sẽ thế nào nếu “
vượt lên được
chính mình”. Kết quả
tốt đẹp to lớn phía trước sẽ kích thích bạn vượt qua những dễ chịu nho nhỏ trước mắt. Trước khi tiến hành bất cứ công việc nào, hãy liệt kê ra ít nhất 3
lợi ích của việc bạn đang làm. Bạn thử mổ xẻ xem trong công việc bạn làm có gì
thú vị. Loại công việc nào cũng có cái thú vị của nó, quan trọng là bạn có biết “vạch lá tìm hoa” hay không mà thôi. Song song đó, hãy “chêm” vào hình ảnh bạn phải gánh chịu nếu như đầu hàng và tiếp tục đắm chìm trong những thú
vui lặt vặt.
2. Treo giải thưởng:
Bạn lười vì thích
hưởng thụ. Hãy tận dụng
điểm yếu để biến thành điểm mạnh bằng cách treo giải thưởng
cho bản thân mỗi khi hoàn thành một công việc khó. Chẳng hạn
dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, giặt hết đống quần áo thì tối bạn có thể đi
shopping.
3. Bài tập ý chí:
Hãy dành ra 15 phút để liệt kê tất cả những
thói quen “dây dưa” của bạn. Đặt
mục tiêu hành động dứt khoát trong thời gian ít nhất một tuần. Những lần dứt khoát như thế lặp đi lặp lại nhiều lần
nghĩa là bạn đã xây từng viên gạch cho một thói quen mới, một tác phong mới, tác phong công
nghiệp, đầy dứt khoát và ý chí.
4. Tự đặt mình vào thế bí:
5. Chia nhỏ:
Chia việc lớn thành những nhiệm vụ nhỏ. Hoàn thành từng điều một thay vì “đa mang” bù đầu bù cổ trong suốt thời gian làm. Chia nhỏ công việc cũng giúp bạn nhìn rõ nhiệm vụ hơn, từ đó bạn biết cụ thể mình có bao nhiêu việc phải làm. Song song đó, hãy chia thời gian học/ làm việc thành những khoảng nhỏ, thay cho một kế hoạch dài hạn không khả thi.
6. Hoạt động mồi:
Chọn một việc dễ để làm trước. Việc đầu tiên trơn tru sẽ "tạo trớn" cho các toa tàu phía sau. Nên
nhớ, hãy chọn một nhiệm vụ để
khởi đầu, nếu không kế hoạch rất dễ “chết”.