Ngày nay, ôm không đơn giản chỉ có
nghĩa sinh
học nữa, nó mang nhiều phạm trù
phức tạp hơn nhiều. Đất nước mới mở cửa, tệ nạn ôm cũng
bắt đầu. Bia ôm, càfe ôm, bia ôm…bắt đầu mọc lên nhan nhản, khắp chốn thị thành lẫn thôn quê. Các cơn
sốt cũng bắt đầu, sốt
do nhiễm lao, giang mai, HIV,….Nói chung cái này, mặc dù biến tướng, nhưng vẫn là ôm sinh học và sốt sinh học….
Đất nước gần đây chứng
kiến nhiều cái ôm khác, vĩ mô hơn nhiều. Thời chơi chứng khoán tất cả đều thắng, thiên hạ thi nhau Ôm cổ phiếu.
Công ty dù xa xôi cách trở nào đi chăng nữa, vừa cổ phần xong đã thấy không còn một cổ phiếu nào thừa ra
cho công
nhân viên. Tất cả đã có một đội ngũ chuyên
nghiệp xuất hiện ôm hết. Sốt chứng khoán, sau một đêm, ai cũng thành
triệu phú. Giá chứng khoán tăng vài chục lần, người này ôm một lúc, mỏi tay và kiếm
được một ít, sau đó đưa người khác ôm.
Tới làn sóng bất động sản. Đất nền,đất
dự án… đầu nậu đất tung
tiền ra ôm hết, để đó không xây, khiến khu quy hoạch loang lổ như miếng da beo. Những người có vốn ít cũng bèn góp với nhau, mỗi người một tay, tổ chức ôm đất. Rồi tới căn hộ, chủ
đầu tư vừa công bố giá bán, dân đầu
cơ ra ôm hết. Có người mua cả lô, cả dãy, cả tầng….Ôm xong để đó, trên báo rao bán rao mua, toàn giới đầu cơ giao dịch với nhau. Người có
nhu cầu thật sự đứng nhìn ngao ngán vì giá đã đội lên quá cao so với túi tiền của họ. Báo chí nói là sốt đất, sốt căn hộ ở địa phương X, ở tỉnh Y….Vàng, đô la Mỹ cũng được diễn ra y chang như vậy….Ôm hà rầm và sốt ầm ĩ…
Rồi giá
lương thực
thực phẩm tăng cao. Heo bò
gà ôm không được, chỉ có gạo là dễ. Người ta bèn ôm ngay. Xuống tận cánh đồng ôm lúa, tới
nhà máy xay xát ôm gạo, ngay cả những người làm nghề trái ngoe cũng bèn ôm cho nó phong trào. Tiểu thương ôm vài tấn,
đại gia ôm vài kho, mấy bà
bán hàng xén cũng
bắt chước ôm vài chục ký,
hàng xóm tới mua kiên quyết không bán. Ngay cả công ty may mặc
thời trang cũng tiến hành mua gạo để ôm. Xi măng rồi sắt thép…cũng được
ưu ái ôm vào. Người người ôm, nhà nhà ôm.
Hậu quả: sốt hết mặt hàng này đến mặt hàng khác…
làm người dân
lao động choáng váng, không biết đâu mà lần.
Các ban ngành đang
vất vả và sốt sắng với việc chống lại hiện tượng ôm. Hết ra chỉ thị rồi tuyên truyền
giáo dục, thế nhưng hết đợt sốt này, người ta nghĩ ra cái khác để ôm và lại sốt. Sốt cao quá, lâu quá, hết thuốc thang chạy chữa, người ôm cuối cùng lãnh trọn vì lúc đó sốt đã phát bệnh. Cứ theo lý luận này, người đang ôm cổ phiều bây giờ cũng coi chừng bị sốt, không phải sốt nóng, mà là sốt lạnh, sốt rét….
Tư Gò nghĩ đến đây, bèn chạy về nhà, ôm mền mà ngủ. Hơi đâu chạy theo thiên hạ ôm hết cái này tới cái khác, rồi bị sốt lây cho nó mệt người, nhỉ !