Người
vợ nghe thấy thế
vui quá bèn nói: “Hãy cho con một núi thóc, để năm nay chúng con sẽ không phải làm ruộng nữa!”.
Sáng ngày hôm sau,
quả nhiên trước nhà xuất hiện một ngọn núi bằng thóc, người
chồng rất
vui mừng, nhưng nghĩ một lát thấy kho thóc nhà mình sẽ không đủ để cất giữ, liền
chuẩn bị vào thị trấn mua gỗ về dựng kho thóc lớn hơn.
Người chồng vừa đi đến nửa đường thì gặp người hàng xóm, hỏi ra thì biết rằng người hàng xóm cũng đi mua gỗ về để dựng kho chứa thóc.
Người hàng xóm phấn khích nói: “Hôm nay trước cửa nhà tôi đột nhiên xuất hiện 2 ngọn núi bằng thóc, năm nay và cả năm sau tôi sẽ không phải làm ruộng nữa!”.
Ông chồng nghe xong lập tức
tâm ghen tị liền nổi lên, chỉ mong sao người hàng xóm biến đi cho khuất mắt.
Một tuần sau, thiên sứ lại đến, hai vợ chồng lại ước điều ước
thứ 2, họ nói với thiên sứ rằng: “Chúng con không
có con, chỉ ước sao có một đứa con xinh xắn đáng
yêu”.
Mười tháng sau, hai vợ chồng quả nhiên sinh hạ một đứa bé, đang chuẩn bị đi thông báo cho
người thân và
bạn bè tin tốt lành này, ai ngờ vẫn chưa kịp bước ra khỏi cửa, người hàng xóm đã mang trứng
gà vào nhà, phấn khích nói: “Vợ tôi sinh rồi, quả thật không ngờ được vợ chồng tôi vẫn
có thể có con, thậm chí còn sinh đôi nữa”.
Hai vợ chồng nghe thấy thế không vui cho lắm, nhìn trứng gà hàng xóm mang đến mà nuốt không trôi.
Tối hôm đó thiên sứ lại đến, và bảo họ hãy ước điều ước thứ 3. Ông chồng phẫn nộ nói: “Tôi yêu cầu chặt đi một cánh tay của tôi!”.
Thiên sứ nghe thấy thế rất kinh ngạc, ông chồng lại nói: “Tôi muốn để cho tên hàng xóm dương dương
tự đắc kia
mất hết cả hai tay, cả đời sẽ không làm gì được nữa”.
Người chồng quỳ xuống đất, đợi cho cánh tay của mình rơi xuống, nhưng mãi không thấy
phản ứng gì, liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy thiên sứ nước mắt chảy dài, nói: “
Yêu cầu của ngươi ta không thể thực hiện nổi, tại vì ta yêu tất cả mọi người trên thế gian này. Ngươi thật là ngốc nghếch, sao ngươi lại muốn hại người khác, và khiến cho bản thân cũng bị đau khổ, đồng thời cũng khiến Thần cảm thấy thương tâm?”
Trong hoàn cảnh công tác
hay cuộc sống hàng ngày, có phải chúng ta cũng thường vô ý mà
đố kỵ những người “hàng xóm”
may mắn hơn chúng ta không?
Đố kỵ cũng như một con dao,
bạn tưởng rằng bạn đã đâm nó lên thân của kẻ khác, kỳ thực bạn đã đâm nó vào chính
trái tim mình.
Một số bài viết hay có thể bạn muốn xem: