Một cái đồng hồ nhỏ mới lắp ráp
được đặt cạnh hai cái đồng hồ cũ, hai cái đồng hồ cũ chạy kêu tích tắc, tích tắc. Một cái đồng hồ cũ nói với cái đồng hồ nhỏ: “Em cũng nên
làm việc đi. Nhưng anh cũng thấy lo là sau khi em chạy hết 3200 vạn lần em có chịu nổi không”. “Trời ạ, 3200 vạn lần!” Cái đồng hồ nhỏ giật mình: “Muốn em làm việc nhiều thế à? Em không làm được, không làm được”.
Một cái đồng hồ cũ khác nói: “Em
đừng nghe nó nói lung tung. Chỉ cần mỗi giây em kêu ‘tích tắc’ là được”. “Sao có chuyện
đơn giản như thế?” Cái đồng hồ nhỏ tỏ rõ
nghi ngờ: “Nếu thế em sẽ thử xem”. Thế rồi cái đồng hồ nhỏ mỗi giây kêu ‘tích tắc’ một lần rất đơn giản, chẳng mấy chốc một năm trôi qua,
quả nhiên nó đã chạy được 3200 vạn lần.
Không có gì
đẹp hơn là một cách đơn giản và tự nhiên để thực hiện nhiệm vụ thông thường của
cá nhân. Từ cỏ cây trong đồng ruộng đến các
vì sao trên bầu trời đều được
an bài tồn tại phù hợp với hệ thống của mình,
màu sắc và vẻ đẹp tự nhiên
tinh tế ở đó.
Trong xã hội con người, mọi việc đều có trật tự, được “gió thuận mưa hòa” chính là nhờ hàng ngày chúng ta thực hiện những nhiệm vụ lặt vặt của mình chứ không phải những công tích vĩ đại và những bàn luận xa xôi.
Đa số trường hợp khi hỏi mọi người có
hay mơ mộng gì hay không, câu
trả lời thường là: “Tuổi chừng này rồi, còn mơ mộng gì nữa!”
Vậy tại sao mơ mộng hay biến mất khỏi
thế giới của
người lớn, ai đã ngăn cản chúng ta mơ mộng. Phải chăng mơ mộng là độc
quyền trong thế giới của
trẻ thơ? Phải
do chuyện
cơm áo gạo
tiền thiết thực hàng ngày khiến người ta nghĩ mơ mộng là thứ lâu đài trên cát?…
Có câu chuyện như sau:
Một người lên đỉnh núi vào tổ diều hâu bắt được
con diều hâu non và đem về
nhà nuôi. Người chủ nhốt nuôi trong chuồng
gà, cho con diều hâu
sống chung với những
con gà.
Theo
thời gian, con diều hâu dần lớn lên, sải cánh cũng đầy đủ, người chủ muốn huấn luyện nó thành con chim săn mồi, nhưng vì xưa nay con diều hâu luôn sống chung với gà nên nó đã hoàn toàn biến thành con gà, không có
khát vọng được bay lượn.
Người chủ thử rất nhiều cách nhưng đều vô vọng, cuối cùng nghĩ ra cách mang nó lên trên đỉnh núi rồi ném xuống. Ban đầu con diều hâu cứ rơi
tự do xuống như
hòn đá, tuy nhiên trong
hoảng loạn nó cũng ra sức vùng vẫy đôi cánh, rồi sau một lúc nó đã bay được: bây giờ nó đã thành con diều hâu thực sự.
Tôi giật mình nghĩ, nếu không có mơ mộng người ta cũng giống như con diều hâu trong chuồng gà, sẽ
đánh mất chính mình trong những
thói quen thường ngày.
Vì thế, cho dù cuộc sống có thế nào, dù nó không theo như những gì chúng ta dự tính, nhưng mơ mộng chính là vẻ đẹp mang đến sức mạnh cho tâm hồn, là nguồn động lực để chúng ta không bị lạc lõng mất phương hướng.
Có thí nghiệm như sau: Cho hai con chuột bạch vào trong thùng đựng nước, chúng sẽ ra sức vùng vẫy để tìm cách thoát thân, thời gian chúng duy trì khoảng 8 phút. Nhưng khi chúng vùng vẫy được 5 phút thì bỏ vào một cái ván để chúng trèo lên.
Vài ngày sau người ta lại tiếp tục cho hai con chuột bạch vào thùng nước như lần trước, lần này
kết quả thật kinh ngạc: hai con chuột
có thể duy trì thời gian vùng vẫy 24 phút, gấp 3 lần so với mức trước đây.
Người ta
kết luận: lần sau hai con chuột kéo dài thời gian được nhiều hơn lần đầu như thế là nhờ sức mạnh
tinh thần, chúng tin rồi sẽ có tấm ván giúp chúng thoát thân. Loại sức mạnh tinh thần này chính là
tâm lý tích cực, nói cách khác tâm lý hy vọng vào một kết quả
tốt đẹp sẽ đến.
Vì vậy cho dù bản thân rơi vào hoàn cảnh thế nào cũng không bao giờ nên từ bỏ hy vọng của mình, hãy giữ niềm tin vào những gì tốt đẹp, tâm lý tích cực sẽ giúp cuộc sống của bạn có sức mạnh.
4. Con chuột bị điếc
Có một bầy chuột tổ chức một cuộc thi leo trèo, đích đến là đỉnh một tháp vô cùng cao. Cả bầy chuột xúm quanh cái tháp xem trận thi đấu và cổ động. Trận đấu
bắt đầu.
Thực tế, cả bầy chuột không con nào tin những con chuột nhỏ bé có thể trèo được tới đỉnh cái tháp cao như thế, chúng xôn xao bàn tán: “Khó quá!! Chắc chắn không ai trèo tới đỉnh được!” “Tuyệt đối
không thể thành công, tháp quá cao!”
Những lời này làm các con chuột bắt đầu
nhụt chí, cuối cùng chỉ còn có mấy con vẫn
cố gắng leo lên. Đám chuột cổ động tiếp tục la hét: “Khó lắm!! Không ai đủ sức leo lên được đâu!” Càng lúc càng thêm nhiều con chuột mỏi mệt và
bỏ cuộc. Nhưng có một con vẫn tiếp tục không ngừng cố gắng leo lên, có vẻ như nó chưa bao giờ có ý từ bỏ.
Cuối cùng, khi tất cả những con chuột khác đều từ bỏ cuộc thi thì chỉ còn mình nó, sau bao công sức cuối cùng cũng lên đỉnh tháp và giành
chiến thắng.
Đương nhiên câu chuyện sau đó là tất cả các con khác đều muốn biết
bí quyết thành công của nó, một con chạy lên trước hỏi nó lấy sức đâu để hoàn thành được
hành trình? Thế rồi bọn chuột phát hiện: thì ra con chuột chiến thắng bị điếc.
Đừng nghe và tin vào những người có thói quen nhìn vấn đề tiêu cực, vì họ chỉ làm tiêu tán ước mơ và hy vọng tốt đẹp của bạn! Hãy luôn ghi nhớ những lời nói mà bạn nghe giúp mình tràn đầy năng lượng, vì tất cả những gì bạn nghe được hoặc đọc được đều ảnh hưởng đến hành vi của bạn.