Có những điều, tưởng chừng như vô cùng dễ dàng, đơn giản, ví như việc nhận lỗi, nhưng có người cả đời không cũng không làm được. Sau đây 7 điều mà bạn cần phải học tập, rèn luyện suốt đời. Tưởng dễ mà khó, tưởng khó mà dễ, miễn là bạn thực sự để tâm.
Con người thường không chịu nhận
lỗi lầm về mình, tất cả mọi lỗi lầm đều đổ
cho người khác, cho rằng bản thân mình mới đúng, thật ra không biết nhận lỗi chính là một lỗi lầm lớn.
Đối tượng mà
bạn nhận lỗi
có thể là
cha mẹ,
bạn bè, nhóm người trong
xã hội,
thượng đế hoặc
con cái, thậm chí là người không
tốt với mình. Điều này, không làm
mất đi của bạn điều gì cả mà còn thể hiện rằng bạn là một người
khoan dung và
độ lượng.
Học nhận lỗi không chỉ là một
đức tính tốt mà còn là một sự
tu luyện.
Răng người ta rất cứng, lưỡi người ta rất mềm, đi hết
cuộc đời răng người ta lại rụng hết, nhưng lưỡi thì vẫn còn nguyên, cho nên cần phải học mềm mỏng, nhu hòa thì đời
con người ta mới có thể
tồn tại lâu dài
được. Cho nên, người ta nói rằng phải mềm mại thì cuộc đời mới lâu dài,
cứng rắn thì ngược lại, cần học được “có hại
chịu thiệt”.
Tâm địa,
tấm lòng nhu hòa mềm mại là một bước cao nhất của tu luyện.
Giữ tâm nhu hòa là một
tiến bộ lớn.
Thế gian này nếu
nhẫn được một chút thì sóng yên bể lặng,
lùi một bước biển rộng trời cao. Nhẫn chính là biết xử sự, biết hóa giải, dùng
trí tuệ và
năng lực làm cho chuyện lớn hóa thành nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không.
Thiếu thấu
hiểu nhau sẽ nảy sinh những
thị phi, tranh chấp,
hiểu lầm. Mọi người nên thấu hiểu
thông cảm lẫn nhau, để
giúp đỡ lẫn nhau. Không thông cảm lẫn nhau làm sao có thể
hòa bình được?
“Thấu hiểu” là điều rất quan trọng, nó giúp mọi người hiểu nhau, thông cảm cho nhau, giúp đỡ lẫn nhau, khi đó mọi chuyện sẽ được giải quyết dễ dàng và hòa
bình hơn.
Cuộc đời như một chiếc
vali, lúc cần thì xách lên, không cần dùng nữa thì đặt nó xuống, lúc cần đặt xuống thì lại không đặt xuống, giống như kéo một túi hành lý nặng nề không
tự tại chút nào cả. Năm tháng cuộc đời có hạn, nhận lỗi,
tôn trọng,
bao dung, mới làm cho người ta
chấp nhận mình, biết
buông bỏ thì mới tự tại được!
Nhìn thấy ưu điểm của người khác chúng ta nên hoan hỷ mừng
vui cùng cho họ, nhìn thấy điều không may của người khác nên cảm động. Cảm động là tâm thương
yêu, tâm Bồ tát, tâm Bồ đề; trong cuộc đời của tôi, có rất nhiều câu chuyện, nhiều
lời nói làm tôi cảm động, cho nên tôi cũng rất
nỗ lực tìm
cách làm cho người khác cảm động.
Cảm động là thể hiện của một tấm lòng yêu mến, biết
chia sẻ niềm vui với người khác là một loại
tâm thái thiện lương. Trong cuộc đời mỗi người, có rất nhiều sự tình, lời nói làm chúng ta cảm động. Khi ấy, hãy cứ thể hiện lòng mình,
cởi mở lòng mình với xung quanh, bạn sẽ nhận thấy cuộc đời có nhiều điều
đẹp đẽ vô cùng.