Có một câu chuyện ngắn, kể về cuộc đối thoại giữa hai mẹ con nhà gà, tuy hài hước, nhưng hàm nghĩa của nó lại rất sâu sắc, đầy đủ đạo lý nhân sinh!
Có một ngày,
gà con hỏi
mẹ: “
Mẹ ơi, mẹ có thể đừng đẻ trứng nữa, dẫn con ra ngoài chơi được không?”.
Gà mẹ thở dài, nói: “
Không được đâu con, mẹ còn phải làm việc”.
Gà con nói: “
Nhưng mẹ đã đẻ nhiều trứng vậy rồi cơ mà?”.
Gà mẹ gương mặt đầy xúc cảm, nói với con: “Mỗi ngày đẻ một
quả trứng, nếu không dao phay kề ngay cổ. Một ngày không đẻ trứng, chủ
nhà sẽ có thịt gà để
ăn”.
Bạn tồn tại vì tạo ra giá trị và sẽ bị đào thải nếu mất đi giá trị
Có người từng nói:
“Nếu bạn là một con đại bàng, dù không có người vỗ tay, bạn vẫn cần giương đôi cánh bay lượn.
Nếu bạn là cỏ dại, không có người chăm sóc, bạn vẫn phải trưởng thành khỏe mạnh.
Nếu bạn là một bông hồng nơi sa mạc, không có người thưởng thức, bạn vẫn phải cố gắng tỏa sắc hương.
Nếu bạn là một công nhân, không có người khích lệ, bạn cũng phải nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ.
Nếu như không muốn bị đào thải, thì đừng để cho bản thân mình bị thay thế, bị mất đi giá trị”.
Thế giới thay đổi mỗi ngày, có lẽ hôm nay
ông chủ còn tán dương bạn, nhưng
ngày mai có thể đã có người tới thay thế vị
trí của bạn.
Nếu như không muốn bị đào thải trong
xã hội cạnh tranh khốc liệt này, bạn cần
rèn luyện cho mình một
tư duy nhạy bén. Cần phải tư duy nhanh hơn so với sự biến hóa của thế giới, bằng không, đợi đến khi bạn phát hiện ra sự thay đổi, thì hết thảy mọi thứ đều đã không kịp nữa rồi…
Ngoài ra, cần phải rèn luyện cho mình
năng lực suy nghĩ độc lập,
dũng cảm đem cách nghĩ thay đổi
hành động, bạn mới có năng lực đối mặt với những
khó khăn. Khi gặp
vấn đề thì có thể giải quyết dễ dàng, tiến tới trở thành người độc nhất vô nhị, không cách nào bị thay thế.
Cho dù là những việc nhỏ bé, cũng phải nỗ lực khiến nó có giá trị
Đừng cho rằng
hiện tại mình đang làm một
công việc rất
tầm thường nhỏ bé, trên đời này không có việc nào là việc nhỏ
hay không trọng yếu cả, tất cả đều là đại sự, mỗi sự việc đều đan xen nhau, thiếu đi sẽ không cách nào tiếp tục được nữa.
Vì vậy cần phải xem trọng những việc mình đang làm, cố gắng khiến nó có giá trị, làm cho người khác không cách nào thay thế được vị trí của mình.
Không ít người thường cảm thấy bản thân sinh ra không gặp thời, hoặc gặp hoàn cảnh không
tốt, phải làm những việc mình không thích. Cái
tâm đó có thể khiến cho bạn
lười càng thêm lười, mỗi ngày trôi qua đều
sống như tạm bợ.
Tư tưởng và
hành vi như vậy nhất thiết phải loại bỏ. Bạn
chán chường như thế, không chỉ khiến người khác không thấy được giá trị của bạn, mà ngay bản thân bạn cũng
không thể nào nhìn ra.
Hãy luôn khích lệ bản thân, không để cho mình có cơ hội lười biếng, đồng thời tiếp tục tạo ra những giá trị, đó cũng là lý
do cho sự tồn tại của chính mình.
Một số bài viết hay bạn có thể muốn xem: