Tâm thái không
tốt, nói thẳng ra chính là tâm quá nhỏ. Chữ “thái” trong chữ “
tâm thái”, bóc tách ra mà nói chính là tâm đại (lớn) một chút. Nếu tâm mỗi ngày lớn một chút, tâm thái lẽ nào còn nhỏ
được chăng.
Vậy nên căn bản…
Bạn đau thương, là vì bản thân chưa đủ kiên cường;
Bạn đố kỵ, là bởi vì bản thân chưa đủ ưu tú……
Tất cả những lẽ ấy, căn nguyên gốc rễ của từng rắc rối,
phiền não đều nằm ở ngay chính bên trong tự bản thân chính mỗi người.
Cho nên, mỗi một lần xuất hiện phiền
não, đều là một
cơ hội để chúng ta hướng về tự thân,
hướng nội quay vào trong tâm mình, tìm cho ra
thiếu sót của
chính mình và sửa đổi để
trưởng thành hơn.
Mỗi sự
lựa chọn của
cuộc sống cũng tựa như một canh bạc, thắng
hay thua cũng đều chính mình chịu. Cho dù bạn đặt cược nhiều hay ít, lớn hay nhỏ, các
cơ hội để lựa chọn sẽ không quay trở lại. Người thua đau, thường có gỡ cũng giành không nổi
chiến thắng. Vì thế cuộc
sống chúng ta chỉ
có thể chọn cách hướng tới miền sáng,
đừng để đến khi phải đóng vai người thua đậm mới bò gượng dậy và trách đời méo mó.
Con người đôi khi chịu nhiều
áp lực lớn từ mọi ngõ ngách,
cuộc sống hiện đại thường thổi đến chúng ta những buồn bực, tức
giận không tên, vì thế khi bạn giữ được tâm tình
bình hòa và lắng động chính là bạn đã chừa lại cho chính mình và những người xung quanh một không gian yên lành.
1. Chữ “Tĩnh”
Cần
nói ít lại,
lắng nghe nhiều lên. Bởi vì người ưa
nói nhiều, chính là chiếm bớt một phần vẻ
đẹp của sự yên tĩnh. Hơn nữa “ngôn đa tất thất”, nhiều lời tất sẽ có
mất mát sai sót. Có câu “tam tư nhi hậu hành, tam tư nhi hậu ngôn”, có
nghĩa là nghĩ
ba lần hẵng làm, nghĩ ba lần hẵng nói.
2. Chữ “Bình”
Là
bình thường, là
đơn giản, là sự cân bằng. Chữ bình (平) có các góc cạnh như một bức tường vững chãi luôn ở đấy
bảo vệ bạn, là để dành cho người khác dễ mở to miệng mà ngoạm, cắn được bạn từ phía ngoài, nhưng lại
không thể đụng được đến tâm bạn bên trong, có cắn ngoạm cũng chỉ là các góc cạch từ phía bên tường như mài chiếc răng sâu, răng sữa lâu ngày đau nhức mà thôi. Bạn cứ tự nhiên chừa lại góc cho người đời cắn
thoải mái còn tâm mình vẫn giữ được yên vẹn bình hằng.
3. Chữ “Nhẫn”
Đối diện với
bất công, hãy bẻ cong và chặn ngược ngay những nỗi tức giận cùng cơn phẫn nộ, không cần tuyên chiến. Bởi một khi đã để khí nóng giận bốc lên, một là tổn hại
thân thể, hai là
vấn đề cũng không được giải quyết.
Việc
thị phi, đúng sai, đã là đại thị đại phi thì không thể
nhượng bộ bỏ qua, nhưng sự tình nhỏ bé, tranh thủ nghe ý
kiến của người khác. Có thể
tiếp thu ý kiến của người khác mà làm thì sẽ không cố giữ ý kiến của mình.
Lùi một bước biển rộng trời trong. Hơn nữa nếu là
làm theo ý kiến của người khác, thì dẫu khi có lỗi, cái
trách nhiệm ấy cũng được sẻ chia.
Tất cả đều xem nhẹ một chút. Đối với
danh lợi, đối với
tiền bạc, đối với
tình cảm, không có một thứ gì mà không có nó chúng ta không sống nổi.
Được mất cũng như là biện chứng đúng sai, bạn
tổn thất ở phương diện này, thì sẽ được ở trên phương diện khác. Mất cái này được cái khác luôn là
quy luật bù trừ, tâm bạn sẽ tự nhiên
buông lỏng ra một chút, bạn càng có cơ hội để thử thưởng thức các tùy chọn khác. Càng xem nhẹ được, thì tâm càng bình tĩnh, càng có thể
nhận thức và hiểu thấu được
hạnh phúc bình phàm.