Tính cách của mỗi người, ý nghĩa tồn tại của mỗi người khác nhau ở chỗ chúng ta ngụp lặn thế nào trong dòng đời và chọn lựa những gì cho tới khi nào ta còn thở. Có thể bạn cho rằng những gì bạn đang làm mỗi ngày với
cuộc sống của mình chẳng có gì đáng phải bàn cãi.
Hầu hết chúng ta hành động và làm việc ngày qua ngày như một cái “máy lái tự động”, không thực sự sống mà chỉ đơn thuần là tồn tại. Chúng ta ngồi trong văn phòng và đếm ngược đồng hồ cho đến giờ tan sở, về nhà, rồi hôm sau lại bắt đầu một ngày mới không khác ngày hôm trước.
Chúng ta ngồi hàng giờ đọc chuyện showbiz, thức thâu đêm xem một bộ phim siêu thực hay phim tình cảm đẫm nước mắt, nghiền ngẫm những điều mà mình cho là quan trọng nhưng đến khi sắp nhắm mắt xuôi tay, chúng ta mới thấy rằng chúng thực sự chẳng đáng: tiền bạc, hóa đơn hay những lúc làm tổn thương chính mình chỉ để làm hài lòng người khác…
Vì sao chúng ta cứ làm những điều này với chính mình? Có lẽ không ai thực sự biết câu trả lời và cũng không ai có thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra cho cuộc sống của chúng ta sau này. Tuy nhiên, tính cách của mỗi người, ý nghĩa tồn tại của mỗi người khác nhau ở chỗ chúng ta ngụp lặn thế nào trong dòng đời và chọn lựa những gì cho tới khi nào ta còn thở.
Có thể bạn cho rằng những gì bạn đang làm mỗi ngày với cuộc sống của mình chẳng có gì đáng phải bàn cãi, nhưng bức tâm thư cùng những lời khuyên đầy nội lực cuộc sống được đăng tải trên Reddit của chàng trai 24 tuổi- người đang phải đấu tranh từng ngày với thần chết này sẽ làm bạn phải nghĩ lại.
“24 tuổi, nhưng tôi đã chọn cho mình chiếc cà vạt cuối cùng. Đó sẽ là chiếc cà vạt mà tôi sẽ đeo trong tang lễ của chính mình vài tháng tới kể từ giờ phút này. Có lẽ nó không hợp lắm với bộ cánh, nhưng tôi nghĩ nó sẽ rất hoàn hảo cho một dịp như thế này.
Chuẩn đoán mắc ung thư đến quá muộn màng để tôi có được dù chỉ là chút hy vọng mỏng manh về một cuộc sống lâu dài hơn thế. Nhưng tôi nhận ra rằng, điều ý nghĩa nhất của cái chết là nhờ nó ta sống tốt hơn trước khi rời thế giới. Cách tôi đã sống trước nay, sự tồn tại của tôi hay đúng hơn là sự mất mát này sẽ chẳng thành vấn đề bởi tôi đã sống mà chưa làm được điều gì thực sự có ý nghĩa lớn lao cả.
Tôi đã để quá nhiều thứ xâm chiếm lấy tâm trí. Và chỉ sau những lần loại bỏ bớt những thứ ấy, tôi mới thấy được rõ ràng rằng điều gì thực sự quan trọng. Vì thế, tôi viết cho các bạn những dòng này và cũng vì bản thân tôi nữa, mang lại điều gì đó bằng sự sẻ chia những điều tôi đã nhận ra về cuộc sống:
-
Đừng lãng phí thời gian vào công việc mà bạn không có hứng thú. Bởi bạn sẽ không thể
thành công nếu làm một việc mà bạn không thích. Lòng kiên nhẫn, niềm đam mê và sự cống hiến chỉ đến dễ dàng khi bạn yêu điều mình đang làm.
-
Sợ ý kiến của người khác là ngu ngốc. Sợ hãi sẽ làm suy yếu và khiến bạn bị tê liệt. Càng bỏ mặc, nỗi sợ hãi sẽ càng lớn dần và khiến bạn trở nên tồi tệ từng ngày cho đến khi bạn chẳng còn gì khác ngoài cái vỏ bọc của chính mình. Hãy
lắng nghe và đi theo tiếng gọi từ bên trong tâm hồn bạn. Có thể vài người sẽ cho rằng bạn điên rồ, những cũng sẽ có những người xem bạn như một huyền thoại.
- Hãy làm chủ cuộc đời bạn. Có trách nhiệm với những gì xảy ra với mình. Hạn chế những thói quen xấu và sống một cuộc sống lành mạnh. Hãy tìm một môn thể thao mà bạn có hứng thú và cố gắng đừng trì hoãn. Hãy để cuộc sống được “tạo dáng” bằng những quyết định của chính bạn chứ không phải ai khác.
- Hãy đánh giá cao những người xung quanh bạn. Bạn bè và người thân sẽ luôn luôn là nguồn sức mạnh động viên và tình yêu vô tận. Bạn sẽ chỉ thực sự nhận ra điều đó nếu bạn đánh mất họ.
Thật khó có thể diễn tả hết được những cảm nhận của tôi về ý nghĩa của những điều này, nhưng tôi mong rằng bạn sẽ lắng nghe một người đang trải nghiệm những khoảnh khắc giá trị nhất của cuộc đời.
Tôi không buồn vì tôi hiểu rằng những ngày cuối đời với tôi đang trở nên ý nghĩa biết bao. Điều tôi luyến tiếc là mình sẽ không bao giờ có thể nhìn thấy tất cả những điều tuyệt vời sẽ xảy ra sắp tới như sáng tạo của AI, hay dự án mới của Elon Musk. Tôi cũng hy vọng chiến tranh tại Syria và Ukraine sẽ sớm có hồi kết.
Chúng ta quan tâm nhiều đến sức khỏe và sự nguyên vẹn của cơ thể nhưng cho đến khi lìa đời, chúng ta không nhận ra rằng cơ thể chẳng khác gì hơn một chiếc hộp - một gói bưu kiện chứa đựng tính cách, suy nghĩ,
niềm tin và những dự định để giao đến cho Thế giới này. Nếu không thứ gì trong chiếc hộp có thể thay đổi Thế giới, thì nó có biến mất hay không cũng chẳng còn quan trọng nữa. Tôi tin rằng tất cả chúng ta đều có khả năng tiềm tàng, nhưng để nhận ra được điều đó, bạn cần có lòng dũng cảm.
Hoặc tự thả trôi trong dòng đời được tạo nên bởi những hoàn cảnh mà mỗi ngày, mỗi giờ không bao giờ giữ nguyên một chỗ. Hoặc chiến đấu cho những gì bạn
tin tưởng và viết nên câu chuyện vĩ đại trong trang sách cuộc đời mình. Tôi hy vọng bạn lựa chọn đúng.
Hãy để lại điều gì đó cho đời. Hãy sống một cuộc sống có ý nghĩa, bất cứ điều gì tạo nên con người bạn thì hãy tiến về phía đó. Nơi chúng ta ra đi là một mảnh đất tuyệt đẹp, nơi mọi thứ đều có thể dù chúng ta không thể mãi sống. Cuộc sống của mỗi người chỉ là một tia sáng ngắn ngủi trong hành tinh Trái Đất nhỏ bé và đẹp đẽ, thứ tia sáng bay với vận tốc đáng kinh ngạc tới bóng tối vô tận trong vũ trụ sâu thẳm. Vì vậy, hãy tận hưởng khoảng thời gian quý giá ấy với lòng đam mê. Hãy khiến nó trở nên thi vị và đáng sống.
Cảm ơn các bạn!”