Có bao giờ ta tự hỏi rằng
hạnh phúc đang ở nơi đâu trên
con đường đó. Ở giữa
con đường, cuối con đường
hay ở một nơi nào đó trên con đường đó. Hạnh
phúc không xa vời cũng không ở điểm cuối con đường mà hạnh phúc chính là con đường ta đi.
Chúng ta cùng
đọc lại câu chuyện:
Có một ngày, heo con chạy tới hỏi heo mẹ:
- Mẹ ơi, hạnh phúc là gì hả mẹ?
- Hạnh phúc là cái đuôi của con đó, con yêu à.
Heo con mừng rỡ chạy ra sân và vui đùa với cái đuôi của nó, mặt nó ánh lên một niềm vui vì đã biết hạnh phúc của mình là gì.
Rồi một ngày, heo con buồn bã chạy đến bên mẹ và hỏi:
- Mẹ ơi, tại sao con chẳng bao giờ bắt được “hạnh phúc” của con hết vậy? hic hic
Heo mẹ mỉn cười nhìn con và nói:
- Con chẳng cần phải bắt nó làm gì, chỉ cần con luôn mỉm cười và tiến lên phía trước thì “hạnh phúc” sẽ luôn đi theo sau con đó!
------------------------------------
Đọc đến đây thì chắc hẳn mỗi người trong chúng ta đều có những
cảm nhận cho riêng mình. Đôi khi trong
cuộc sống chúng ta đã tự đặt ra cho mình những ước muốn quá xa vời, những cái được gọi là mưu cầu về hạnh phúc quá lớn lao. Để rồi chúng ta tự tạo ra những
áp lực cho
chính mình và những người xung quanh.
Bạn đừng đi tìm
ở đâu xa xôi, hãy cứ như chú heo con ấy, cứ luôn mỉn cười và tiến về phía trước thì chắc chắn cái đuôi hạnh phúc sẽ luôn theo sau bạn mà thôi.
Chúng ta luôn quan niệm rằng hạnh phúc ở phía trước,vì theo một ý nghĩ nào đó hạnh phúc là ở
tương lai. Hạnh phúc luôn xa vời nói đúng hơn hạnh phúc rất xa tầm tay.
Nhưng không, hạnh phúc chính là
hiện tại, chưa lúc nào bạn hạnh phúc như bây giờ vì thật sự bây giờ bạn không hạnh phúc thì mãi mãi bạn sẽ không bao giờ tìm thấy hạnh phúc. Cuộc
sống của bạn luôn đầy những chong gai và
thử thách. Nếu cứ tìm kiếm thì đến cuối
cuộc đời bạn sẽ
tiếc nuối rất nhiều.
Tốt hơn hết là ngay bây giờ bạn hãy
chấp nhận và
tận hưởng hạnh phúc của chính mình.
Đơn giản, một
cậu bé hai tuổi bảo rằng “hạnh phúc là khi con lớn lên và làm ra
tiền”, đến khi lớn lên cậu bé lại bảo “hạnh phúc là khi có một gia đình” rồi lại bảo “hạnh phúc là khi có một cậu
con trai kháo khĩnh”.., suốt con đường đi chưa bao giờ
con người thỏa mãn với hiện tại chưa bao giờ con người chấp nhận dừng lại để cảm nhận được rằng mình đang rất hạnh phúc.
Tôi lặng
ngồi nghe một cụ
già tâm sự. “Suốt cuộc đời tôi chưa bao giờ thấy hạnh phúc của cuộc đời mình,lúc còn đi
học tôi không học
giỏi, khi tôi vào
đại học tôi cũng chẳng có gì nổi bật giữa cái
môi trường to lớn đó, đến khi tôi lấy
vợ tôi cũng chẳng mấy
tự hào, và bây giờ tôi vẫn chỉ là một cụ già không gì nổi bật không để lại gì cho đời”. Tôi khẻ mĩm cười hỏi cụ già rằng, khi cụ là
học sinh cụ có cảm thấy vui khi cuộc sống
lạc quan không lo nghĩ. Khi cụ đậu vào đại học cụ có cảm thấy hạnh phúc và tự hào về mình. Khi cụ
lấy vợ cụ có thấy hạnh phúc với một gia đình của cụ. Rồi khi cụ có được người con trai đầu lòng cụ có hạnh phúc không? Rồi bây giờ khi cụ ngồi đây
nói chuyện với cháu và không còn lo nghĩ về miếng
ăn miếng
ngủ nữa cụ có hạnh phúc không?
Sự thật là “
không có con đường nào dẫn đến hạnh phúc, hạnh phúc là con đường”.
Hãy
trân trọng từng giây từng phút bạn đang có, trân trọng những gì bên cạnh bạn, những gì bạn thấy trên con đường đó.
Đừng bao giờ đợi đến khi bạn được sinh ra một lần nữa mới hiểu được rằng chẳng có bao giờ bạn hạnh phúc như lúc này.
“Hạnh phúc là một
quá trình”, không phải là điểm cuối cùng cũng chẳng phải là nơi cuộc đời mình dừng lại. Đừng bao giờ tìm kiếm những gì quá xa vời, đừng bao giờ xem hạnh phúc quá xa tầm tai, vì hạnh phúc không ở tương lai cũng chẳng phải là thứ gì quá mờ ảo hạnh phúc chính là đây là hiện tại là “con đường” chúng ta đang đi.