Tầm nhìn một người như thế nào, thì cuộc sống sẽ như thế đó
Một người nắm vững được đại cục, thì tương lai nhất định
có thể thành công. Nếu đem cuộc sống
ví như một ván cờ, như vậy ai kiểm soát được bố cục của bàn cờ chính là người quyết định thắng bại. Muốn giành thắng
lợi trong bàn cờ này, mấu chốt chính là nắm chắc được thế cuộc. Ví như trong lúc đánh cờ, bỏ
tốt giữ xe, nhảy tượng dụ mã…
Điểm quan trọng nhất để có thể kiểm soát thế cục chính là tầm nhìn. Khi chúng ta đứng ở lầu hai mà nhìn, thì sẽ thấy toàn là rác rưởi, khi ở lầu 20 mà nhìn, thì tất cả mọi thứ đều thu vào trong tầm mắt. Tầng thứ không giống nhau, sẽ dẫn đến sự khác nhau về tầm nhìn và
tâm thái.
Con người cũng như vậy, khi chúng ta đạt tới một tầm cao mới, đạt đến
cảnh giới cao, thì tầm nhìn và
ý chí cũng sẽ
thay đổi hoàn toàn.
Bố cục như thế nào, thì
vận mệnh sẽ như thế đó. Người có tầm nhìn lớn, có lòng dạ khoáng đạt, không vì hoàn cảnh bất lợi mà tự
coi nhẹ mình, càng không vì thiếu
năng lực mà
cam chịu. Người có tầm nhìn nhỏ hẹp thường vì chút cuộc sống không như ý mà oán trời trách đất, đối đãi
vấn đề giống như bị lá che mắt nên không thấy núi cao, trở thành người
tầm thường vô vị.
Con người mà vô
đức thì làm việc gì cũng sẽ không thành, đây là
đạo lý bất biến từ xưa đến nay. Một người không kể là thông minh đến đâu,
tài giỏi thế nào, hoàn cảnh tốt đến mấy, nhưng nếu không hiểu
cách làm người, nhân phẩm thấp kém, thì
sự nghiệp của anh ta nhất định sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Chỉ có trước hết
học làm người, rồi mới dùng
tài năng làm đại sự, đây chính là lời mà
cổ nhân từ lâu đã nhấn mạnh.
Năng lực là điều quan trọng, nhưng có một thứ so với năng lực kia còn quan trọng hơn, đó chính là nhân phẩm. Nhân phẩm, chính là
thành tích tối cao
chân chính nhất của một người, là
nền tảng để phát huy năng lực, cũng là thứ mà
xã hội hiện nay đang thiếu thốn. Nhân phẩm và năng lực, tựa như tay trái và tay phải của con người vậy.
Chỉ có năng lực mà không có nhân phẩm, chính là sự thiếu khuyết lớn của con người. Người có nhân phẩm tốt, có thể cải biến
phong thủy, biến nó từ
xấu thành tốt; mà người nhân phẩm xấu, mặc dù phong thủy tốt cũng
không thể phát huy tác dụng.
Nhân phẩm chính là giấy thông hành hữu hiệu nhất, cũng thể hiện mức độ thông minh của một người. Có câu: “Hậu đức tái vật”, chính là dùng đức dày mà nâng đỡ,
bao dung vạn vật. Đất nằm ở dưới cùng, dùng đức lớn mà nâng đỡ vạn vật,
quân tử lại thường thuận theo đất, cũng có thể dùng tâm đại lượng bao dung thiên hạ. Đức dày có thể bao dung người
bất đồng ý
kiến, bao dung
khuyết điểm của người khác.
Người
hiền lành, nhân đức chính là
người thông minh nhất. Người
phúc hậu thì mọi người đều sẵn lòng tới
kết giao, bởi người như vậy thường khiến người khác có cảm giác an tâm,
tôn trọng tự đáy lòng, vì vậy có thể tích lũy
nhân duyên, dành dụm nhân khí. Mà nhân khí chính là tài
vận, cho nên nói đức dày chính là phúc, là
sức mạnh lớn nhất để làm người.
Chúng ta làm việc cần dựa vào nhân phẩm, nhưng kiêng kị nhất là kiểu
khôn ngoan giảo hoạt.
Người khôn ngoan, thường thích dùng thủ đoạn hại người. Điều đó có thể nhất thời thành công, nhất thời đắc ý, nhưng cuối cùng sẽ thất bại. Tựa như xây
nhà, cần đầy đủ gạch, đá, cát, xi-măng… mới xây được một căn nhà vững chắc, nhưng nếu
ăn bớt
nguyên liệu, nhìn có vẻ như
tiết kiệm, nhưng
kết quả nó chắc chắn sẽ là ngôi nhà hại người.
Phàm là người thông minh đều có những
tính toán rất
giỏi, nhưng kết quả cuối cùng lại thường không như ý muốn. Những người này thường oán trời trách đất, nhưng không mấy ai biết rằng trong sự tính
toán đều là muốn chiếm lợi cho mình, mang theo cái tâm bất thiện với người khác, cho nên, vận
mệnh không thể khởi sắc được, mà tâm
trí cũng chẳng có ngày nào được an
vui.