Chẳng cần
nổi tiếng, cũng không cần phát
tài, không cần thiết cứ phải nhìn vào gương người ta mà
làm việc, được
sống đúng với chính bản thân mình,
đây chính là thành công.
Vu Quyên, một
giáo viên đại học Phục Đán qua đời vì căn bệnh
ung thư, vào những thời khắc cuối cùng của
cuộc đời, cô đã viết trong nhật ký rằng: “Khi ở vào thời khắc
giới hạn của
sự sống và
cái chết,
bạn sẽ phát hiện rằng, mọi
phấn đấu của bản thân (thức trắng đêm trong một khoảng
thời gian dài giống như việc tự sát mạn tính vậy), những đòi hỏi mua
nhà mua
xe, đều mang đến rất nhiều
áp lực cho bản thân. Những thứ này đều là phù vân cả. Nếu như có thời gian, hãy ở bên
con cái nhiều hơn, lấy số tiền đó mà mua thêm vài đôi dép cho
ba mẹ,
đừng liều mạng để đổi căn nhà lớn gì đó, hoặc đổi xe hạng
sang gì đó, hãy ở bên cạnh những người mà mình
thương yêu, căn nhà nhỏ mà ấm cúng, thì đi
xe đạp cũng sẽ thấy
vui”.
Nếu như bạn nằm liệt giường hoặc đột nhiên
chết đi, việc đầu tiên mà đơn vị công tác của bạn làm chính là tìm một người khác để thay thế, tất cả đều sẽ
vận hành
bình thường, bạn sẽ không quan trọng như bạn nghĩ. Còn
ba mẹ, người nhà và những đứa con của bạn, họ sẽ cảm thấy như bầu trời đã đổ sụp xuống. Đối với họ, bạn mới thật sự là người quan trọng. Vậy nên lúc có bệnh thì nên giành thời gian cho bản thân, làm việc đúng mức, ở bên gia đình nhiều hơn, yêu mến bản thân mình,
sống những ngày tháng
yên bình,
vui vẻ và
hạnh phúc.
4. Hạnh phúc là gì
Trong
cuộc sống, có những việc thích làm, có một thân thể
khỏe mạnh, có người
yêu thương mình, có một đứa con
dễ thương đáng yêu, có những người bạn đã một thời gian không gặp mà
nhớ đến.