Có mặt bữa đực bữa cái. Sáng nào cũng
đi trễ. Hỏi thì nói đau bụng với thủng lốp
xe, viện n lý
do, phần lớn là
sáng tạo chứ không có thật. Nên thôi, ở
nhà khỏi lên em ơi,
ngồi chật chỗ. Rồi mấy tháng nó cũng xong
thời gian thực tập,
tạm biệt mọi người.
Sáng nay lại lấp ló ngoài cửa. Hỏi đi đâu, nó nói lên hãng nhờ đóng dấu lại vì hôm trước đánh máy sai. Tuần sau ra hội đồng
bảo vệ,
thầy hướng dẫn chỉ ra điểm sai và đã sửa lại. Bản này là hoàn chỉnh rồi. Perfect rồi
Cái
Tony nói đâu đưa tui coi. Thấy cái bìa ghi:
ĐOẠN 2015-2020
Ủa Phượng Tím Giai là hãng nào vậy em. Nó nói chữ giai là giai đoạn, em ngắt dòng. Lỗi tại mấy ông thầy, ổng không phát hiện lỗi này để em sửa. Trời đất, sao lại
đổ thừa cho ổng. Cái mở bên trong coi phần nhận xét của thầy nó. Có mấy dòng mà sai
chính tả hết trơn. Câu nào cũng là “câu què câu cụt” mà môn
tiếng Việt lớp 6 có dạy. Người ta viết văn chương thì
có thể phá cách. Nhưng mình làm khoa hạc thì đâu có cho phép. Làm thầy mà. Có hạc vị hạc hòm thì càng phải kỹ càng, tháp ngà khoa hạc đâu có bước chân của mấy kẻ
ngáo ngơ. Thạc sĩ tiến sĩ gì kỳ vậy, trường gì thể loại vầy cũng nhận vô giảng dạy nữa là sao.
Muốn cho nó bài hạc. Cái nói nó em viết cái văn bản xin đóng dấu đi, nếu đúng thì tui sẽ cho
thư ký đóng dấu lại. Nó ngồi 4 tiếng, bứt tóc móc mắt, viết 1 cái “
BIÊN BẢN YÊU CẦU ĐÓNG DẤU” như
gà bới đất. Nó không phân biệt
được các
hình thức văn bản như đơn từ, thông báo, biên bản, báo cáo. Cũng không biết "ngày tháng năm, kính thưa kính gửi" ...bên góc phải
hay trái. Chữ
trân trọng kính chào và
chữ ký thì nằm
ở đâu cũng hẻm biết. Thích viết hoa thì viết hoa, xuống dòng là xuống. Toàn
mệnh đề, chưa đủ 1 câu đã chấm. Dấu 2 chấm thì nhiều vô kể, dù chẳng phải liệt kê gì cả. Chấm than chấm cảm chấm hỏi cũng có. Cái mình hỏi ủa ý em là có biểu lộ
cảm xúc hay nghi vấn gì trong cái đơn này hả. Nó gãi đầu
cười hí hí.
Nó nói tụi em cái gì cũng cứ mua cái mẫu đơn có sẵn, chỗ chấm chấm chấm thì điền vô, chứ kêu viết thì thua.
Tony nói em về nghiên cứu lại đi. Không ai dạy thì tự tìm hiểu, trên mạng cũng có. Bữa sau viết đúng thì lên đây.
Trí thức mà, để
xã hội nó
tôn trọng thì mình phải viết được 1 cái văn bản
đơn giản nhất. Nếu không thì gia nhập 72000
kỹ sư cử nhân thạc sĩ đang
thất nghiệp ngoài kia.
Sẵn tiện, Tony dặn
bạn trẻ đang làm luận ven luận oán, làm
ơn dò từng câu, từng chữ, từng dấu chấm dấu phẩy. Công trình khoa hạc thì phải không có sai sót. Không ai rảnh rỗi mà cứ 3 bữa lại đi đóng dấu 1 lần cho luận ven luận oán của mình. Sau này đi làm, viết cái gì ra cũng phải
đọc tới đọc lui thật kỹ.
Không thể gửi hợp đồng cho
khách hàng rồi đi xin lại về để sửa lỗi chính tả. Ra đường lỡ tông xe cũng phải biết viết cái biên bản chớ, hẻm lẽ chạy vô tiệm mua rồi điền vô cái chấm chấm chấm. Vô thư viện tham khảo
tài liệu, nếu thấy đề tài ghi tên mấy
công ty như Vinamilk Giai, Hòa Phát Giai, Đồng
Tâm Giai…..thì tự động coi dòng ở dưới mà ráp vô cho có
nghĩa. Hẻm chừng chữ “ đoạn” rớt qua trang sau.
Nếu bạn làm
giáo viên,
đừng cho thể loại này
ra trường, viết sai chính tả kiểu vậy nên giữ ở lại trường đào tạo thêm, khi nào ổn mới cho ra. Có mấy trường cấp 3 dễ dãi, tú tài của trường này ra viết một đơn
xin việc không trôi. Có mấy đại hạc cũng dễ dãi, cử nhân kỹ sư của trường này ra bị người ta xài xể, nói trường gì lạ vậy. Còn bản thân mình làm thầy mà hẻm biết mấy cái ni, thì hạc thêm, tìm hiểu thêm hoặc
làm biếng nữa thì nên nghỉ dạy.
Hôm bữa Tony ngồi trên
máy bay, mới mở cái tạp chí gì trước mặt ra coi. Thấy ghi
LÀM SAO ĐỂ LUÔN HẤP
Bèn bỏ xuống. Ôi biên tập viên. Hay thấy trên mạng có tấm bảng tuyên truyền dân số
Rồi
lễ ký kết với quốc tế ở khách sạn 5 sao nọ, Signing Ceremony ( động từ sign là ký) thì trên băng rôn là Singing Ceremony ( động từ sing là hát). Khách Tây ở khách sạn tình cờ đi qua, nó
tưởng là chương trình ven nghệ nên bu vô coi. Ngồi chờ cả buổi chỉ thấy 2 bên ký rồi bắt tay mà hẻm có ai hát, xong tụi nó nhìn nhau, nói sao lạ vậy?