Bữa nay Dượng nói về chuyện
học ngoại ngữ và tầm quan trọng của việc
học ngoại ngữ. Mấy
con dượng
lắng nghe nhé, ghi chép vô vì dượng nói như thi tốp-phơ ấy, nói một lần thôi chứ hẻm có nói lại.
Là
con gái, phải học
ngoại ngữ. Để chi, tăng
cơ hội kiếm
chồng. Dân số
Việt Nam có 90 triệu thì chỉ có 45 triệu
đàn ông. Trong khi ngoài kia có 3.5 tỷ đàn ông trên
thế giới. Nên xác suất thống kê mà nói, mình có
ngoại ngữ, lấy Việt hẻm
được thì lấy Tây, nên coi như mình có nhiều
lựa chọn hơn. Mấy anh Việt Nam lôm côm mà hắt hủi mình, các
bạn hất mặt lên trời
cho dượng, nói
do you
think you are delicious (mày
tưởng mày ngon hả) liền. Tụi nó
sợ, biết đâu sẽ điều chỉnh lại
hành vi, sẽ nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.
Thế giới phẳng rồi, không nên thủ cựu phân biệt Tây Ta. Cứ là người, đàng
hoàng tử tế thì lấy, quốc tịch nước nào cũng được.
Là
con trai, phải
học ngoại ngữ. Để chi, tăng
cơ hội
kiếm tiền. Ở Việt Nam ít việc thì xách giỏ qua nước khác mần. Tạo hoá sinh ra đàn ông và
đàn bà, từ ngàn xưa đã phân công
lao động rõ ràng rồi. Trai săn bắn, gái hái lượm. Nó là con gái, nó hái được gì thì hái, nó lượm được gì thì lượm. Còn mình đàn ông đàn ang vai u thịt bắp, thì phải ra rừng sâu, lên núi cao săn bắn đem về nuôi cả
nhà. Nên phải học ngoại ngữ điên cuồng vô, để săn bắn quốc tế chứ. Lỡ
vợ mình thèm
cá hồi, mình phải qua Na Uy săn chứ. Có khi vợ lại thèm cá tuyết, lại phải chạy qua Nhật câu. Hẻm biết ngoại ngữ sao đi được? Mình hẻm đáp ứng được, nó bỏ đi lấy Peter
hay Johnson nào đó ráng chịu à.
Mình đàn ông con trai, cơ bắp cuồn cuộn hẻm lẽ cũng đi hái lượm? Đeo cái yếm đỏ và nhởn nhơ dưới mấy gốc thông hái nấm? Còn cô vợ số đo
ba vòng 90-60-90 lại đi săn bắn về cho mình
ăn. Cô ấy
yếu đuối thế sao chiến đấu được với thú dữ ngoài bìa rừng? Còn mình thì đầu đinh đầy sẹo lại
ngồi thêu bên cửa sổ, mưa rơi qua song cửa thì ngước mắt lên nhìn, ràn rụa nước mắt. Chờ cô ấy mang
đồ ăn về thì ngả vào bờ vai của cô ấy, để được
che chở chở che. Giống quỷ hem.
Dượng thấy có ba nước
châu Á, họ học
tiếng Anh từ lớp 1 đến lớp 12, là
Singapore, Philippines và
Ấn Độ, nên lao động của họ có
lợi thế ghê lắm.
Ví dụ ở Philippines, nhiều vùng nông thôn xa xôi, nhiều bạn vì
điều kiện khó khăn quá nên bỏ học từ lớp 3. Nhưng học 3 năm tiếng Anh rồi, nên các câu
đơn giản như giặt đồ, nấu
cơm, lau nhà,..họ đều biết, nên đi
xuất khẩu lao động
sang Hồng Công và nhiều nước lắm. Kiếm cũng được nhiều
tiền từ các nghề như giúp việc, lao công....
thu nhập cao hơn hẳn quê nhà, giúp việc Phi
lương 1000 usd/tháng hơn cả
kỹ sư không biết ngoạ ngữ. Họ ra nước ngoài làm
giáo viên tiếng Anh, ca sĩ, y tá v.v…nên năm 2013, riêng lượng ngoại tệ họ mang về để xây dựng đất nước là 26 tỷ đô la Mỹ, lớn lắm. Dượng thấy tụi nó
nói tiếng Anh lưu loát mà ham, giá như mình cũng ham học ngoạ ngữ như vậy, cơ hội
việc làm mình sẽ
tốt hơn. Chưa kể là
làm việc cho các
doanh nghiệp nước ngoài
đầu tư ở nước mình nữa,
lương thưởng trung
bình cũng cao hơn doanh
nghiệp trong nước.
Rùi mình cũng phải đi đây đi đó để mở mang
đầu óc, coi người ta
học hành làm ăn thế nào. Phải có ngoạ ngữ để tự mình đi, thay vì kè kè theo em
thư ký hay phụ thuộc vào phiên dịch như thế hệ trước. Không có chuyện không có khiếu là không học được đâu. Có
phương pháp và
chịu khó, là học được hết. Có bạn nhanh hơn, có bạn chậm. Mình chậm thì đầu tư
thời gian nhiều hơn.
Hồi đó, dượng
học tiếng Anh chủ yếu là
tự học chứ chưa vô trung
tâm nào, đến lúc
tốt nghiệp ĐH là vốn từ nhiều lắm, dù nghe nói hẻm được tốt vì hẻm có máy cát sét để nghe băng. Dượng mua tờ Vietnam News và Saigon Times, dịch hết tất cả các bài qua
tiếng Việt. Rồi lấy bài tiếng Việt đó dịch lại tiếng Anh, so với bản gốc. Làm miết khi nào gần giống thì thôi. Nên
từ mới nó vô trong đầu mình. Sau này lên
đọc các trang web của nước ngoài để lấy tiếng Anh chuẩn của họ, rùi cũng làm tưong tự. Riết rồi viết y chang như họ. Vốn từ phong phú, dịch được nhiều câu khó như phong trào nạc hoá đàn lợn, hội thảo đầu bờ, hoà nhập mà không hoà tan , xây dựng nông thôn mới, kè mới kênh mương…
Rồi nghe nói thì mình tập nghe trước. Trước một từ mới mình phải tra
nghĩa và tra luôn
cách phát âm. Rùi lên
youtube, gõ vô các chữ như "Free English lesson" hay chữ gì mình muốn học, ví dụ mình làm ngành may mặc thì gõ vô " English for textile/garment", nó ra cả ngàn bài,
từ vựng chuyên ngành tha hồ mà nghe, giọng bản xứ không. Còn nói thì phải có điều kiện, phải làm
môi trường nói tiếng Anh thì mới nói tốt được. Còn không phải tham gia các câu lạc bộ nói tiếng Anh hay đến các lớp trong trung tâm mới có điều kiện nói được. Xong cái mình tập
thuyết trình, tự trình bày một
vấn đề bằng tiếng Anh, một mình trong nhà tắm đi, rồi thu âm lại. Rồi mở ra nghe, đầu tiên mắc
cười lắm, nhưng sau đó mình sẽ tự tìm cách
phát âm lại các từ mình nói sai. Tự mình sửa là hay nhất.
Đó là kinh nghiệm của dượng. Các bạn khác cũng có cách khác như xem
phim nước ngoài, nhưng dượng thì hẻm có xem phim nên chỉ học theo cách trên. Chúc các bạn học tiếng Anh hay các ngoạ ngữ khác lưu loát nghen. Học thiệt
giỏi, thi TOEFL IBT 120/120 thì
Harvard nó cấp
học bổng cho, rồi thành đồng môn với dượng.