Khoảng cách tạo nên vẻ
đẹp, đây là
quy luật tự nhiên. Trời và đất có khoảng cách,
cho nên mới tạo ra vẻ đẹp rộng lớn bao la; ngày và ngày có khoảng cách, cho nên có đêm tối và ngày sáng; tháng và tháng có khoảng cách. Vì vậy tạo ra trăng khuyết trăng tròn; người với người có khoảng cách, cho nên có
lo lắng và
nhớ nhung.
Người và người chung
sống với nhau là cả một
nghệ thuật, thực sự không hề dễ dàng. Khoảng cách quá xa,
tình cảm sẽ phai nhạt; nhưng phụ thuộc quá nhiều vào nhau sẽ dễ xảy ra
mâu thuẫn.
Chừa lại khoảng không gian riêng cho mình và người khác
Chung sống với người
bạn đời của mình, chúng ta cũng nên giữ một khoảng cách thích hợp. Cảm giác mới mẻ là
nền tảng ngọt ngào của
vợ chồng son, rất nhiều
cặp đôi bởi vì trong
thời gian ấy không biết chừa lại một khoảng riêng cho nhau, cho nên đánh
mất cảm giác mới mẻ, cuối cùng dẫn đến
chia tay, mỗi người một ngả.
Vợ chồng ở cùng nhau, cũng là phải biết giữ khoảng không gian riêng. Dù quan hệ giữa hai người rất
thân mật, cũng không có
nghĩa phải nói hết mọi
bí mật cho nhau.
Đặc biệt giữa những cặp vợ chồng có thú
vui và
sở thích khác nhau,
không thể ép buộc đối phương cũng phải có sở thích giống mình. Nên giữ một khoảng cách nhất định,
chấp nhận thú vui của đối phương, cả hai cùng chung sống
hòa thuận vui vẻ.
Đối với con cái, giữ khoảng cách “một chén canh”
Xã hội ngày càng
phát triển, ngày càng nhiều
cha mẹ hiểu
được đối với
con cái nên cho chúng một khoảng không nhất định. Nhưng khoảng cách cũng không nên quá xa để đôi bên vẫn
có thể quan
tâm chăm sóc lẫn nhau, đồng thời tránh được những mâu thuẫn và phiền phức.
Đối với con cái, có
giới hạn, có khoảng cách, có
gắn bó, có trông chừng, khoảng cách cao nhất chính là “một chén canh”. Giữ khoảng cách “một chén canh”, có thể thường xuyên thăm nom chúng, mang cho chúng “một chén canh”; nhưng trong lòng cũng giữ khoảng cách “một chén canh”, không để vì quá nóng mà làm bỏng chúng, cũng không để vì quá lạnh mà xa cách nhau.
Giữa người thân với nhau, không thể thiếu sự tôn trọng
Tình thân là thứ tình cảm khó có thể dứt bỏ, và giữa người thân với nhau, không nên quá
tùy tiện, nhất định phải có sự tôn trọng. Nhận được
sự giúp đỡ phải biết cảm tạ, người thân gặp
khó khăn cũng phải kịp thời
giúp đỡ.
Chuyện trong
nhà của người thân, nếu họ nguyện ý nói thì nên
lắng nghe, nếu họ đã
né tránh không muốn đề cập thì hãy ít hỏi đến, không nên can thiệp,
đừng trở nên
nhiều chuyện không biết kiêng dè.
Tuổi tác càng lớn bạn sẽ càng nhận ra, tình
yêu, tình thân, tình bạn đều rất
trân quý, cho nên đừng
cố chấp làm phiền người khác, hãy chừa lại cho mình cũng như cho người ta một ít không gian riêng, đó cũng có thể chính là khoảng cách đẹp nhất.
Đối với người xa lạ, nói chuyện chỉ nên nói ba phần
Quân tử kết giao nhạt như nước. Có vài người là lần đầu tiên gặp, có vài người một năm chỉ gặp một hai lần, khi ở cùng với những người này, dù cho
ấn tượng đầu tiên rất tốt, nhưng cũng nên
giữ chừng mực.
Đừng cố
soi mói chuyện
riêng tư của người khác, nói năng tùy hoàn cảnh, đừng
làm người ta
khó chịu, cũng đừng nói chuyện mà không để ý thời điểm có
phù hợp hay không. Giữa người với người, biết giữ khoảng cách mới có thể
cảm nhận được hết sự tốt đẹp.
Giữa
bạn bè, quá thân mật đôi khi trong
lời nói sẽ không chú ý, đối với
tiền bạc lại không biết đúng mực, trong
hành động lại không biết tôn trọng, thời gian lâu dài, ai cũng sẽ rời xa.
Giữa người thân, ngày ngày mặt đối mặt, hỏi thăm tất tần tật mọi chuyện trong nhà, bàn tán
tin đồn, lâu ngày ai cũng
chán ghét mà lánh xa.
Khoảng cách càng gần,
khuyết điểm cũng sẽ càng rõ ràng, giữ một khoảng cách thích hợp mới có thể
thu hút lẫn nhau. Bát gạo dưỡng ân nhân, đấu gạo nuôi cừu
hận, một mực đối tốt với người khác, không hẳn họ sẽ cảm thấy
biết ơn bạn.
Hãy cho nhau một khoảng cách thích hợp, vừa tạo nên cảm giác
bí ẩn, cũng không gây cảm giác xa cách, đó mới là phương thức tốt đẹp khi kết giao và chung sống với người.