Vừa
ăn xong cái
bánh sinh nhật lần thứ 30, tôi chợt giật mình. Tôi vẫn chưa quen với cảm giác này.
Ngồi trong gian phòng yên tĩnh, tôi
bắt đầu đánh giá lại những năm tháng
tuổi 20 của mình. Có bao nhiêu
sai lầm tôi đã phạm phải và bao nhiêu bài
học tôi đã rút ra.
Cảm xúc trào dâng, thốt nhiên tôi muốn viết vài dòng tự vấn dành
cho những người đang đi trên
con đường tôi đã từng bước qua.
1. Đi đây đi đó
Làm sao bạn biết mình muốn làm gì nếu bạn không bước ra ngoài để biết
thế giới có gì? Không nhất thiết phải đi đến những địa
danh nổi tiếng,
đừng đi theo số đông. Hãy
khám phá những nơi lạ, nhìn vào những góc khuất, đi sâu vào
cuộc sống người dân và để họ
dẫn dắt bạn. Đi là để
học hỏi. Hãy đến những nơi giúp bạn nhận ra mình muốn trở thành ai.
2. Xây đắp
Đừng bỏ quá nhiều thời gian để làm việc theo ý người khác. Hãy dành thời gian để mường tượng ra thế giới quan của mình bằng cách đi nhiều. Từ đây bạn sẽ biết mình muốn xây dựng
cuộc đời ở đâu, không nhất thiết là ở quê nhà, cũng không phải là thành phố trung
tâm, cũng không hẳn là trong nước...
4. Con người
Thế giới con người cực kì
phức tạp. Có người giúp bạn tiến xa hơn, nhanh hơn. Có người lại kéo bạn thụt
lùi xuống bằng với họ và khiến bạn
thua thiệt. Một số ít người sẽ
thay đổi cuộc đời của bạn mãi mãi. Hãy tìm kiếm họ. Bạn không cần phải có quá nhiều
bạn bè hay phải thường xuyên tiếp xúc với quá nhiều người. Chỉ cần những người sẵn sàng ở bên cạnh bạn,
giúp đỡ bạn,
sòng phẳng với bạn như cách bạn
đối xử với họ. Hầu hết những người chúng ta quen chỉ là
xã giao. Bạn sẽ thấy rõ điều đó khi bạn thực sự cần họ.
5. Bớt xem tivi
Các show truyền hình
thực tế chẳng giúp ích
được gì. Thực tế là ở chính cuộc sống của bạn, xung quanh bạn. Đừng xem người khác diễn, hãy
trải nghiệm cuộc đời của mình bởi vì nó rất ngắn. Trong bộ
phim Boyhood (2014), tôi rất
ấn tượng với
câu nói đầy nước mắt của bà
mẹ đơn thân Olivia khi tiễn đứa con thứ hai của mình vào
đại học: "Mẹ cứ
tưởng cuộc đời mình phải có nhiều hơn thế".
Bộ phim này được thực hiện trong suốt 12 năm với cùng một dàn diễn viên, chứng
kiến sự thay đổi trong suốt 12 năm của một gia đình và những người liên quan. Bạn sẽ giật mình nhận ra rằng 12 năm cuộc đời chúng ta trôi cái vèo và cũng không hẳn là có gì quá đặc biệt hay quá nổi bật. Nhưng chúng ta vẫn phải
cố gắng hàng ngày, từng ngày từng giờ.
Đừng
lãng phí thời gian với những người mà bạn đã không còn
tin tưởng. Đừng đến trễ, hãy quý trọng thời gian của người khác. Nếu bạn đến trễ,
nghĩa là bạn chẳng
quan tâm đến họ, chẳng tiếc thời gian của họ và bạn nghĩ mình trên
cơ họ nên có
quyền bắt họ phải đợi. Hãy tin như vậy nếu ai đó trễ hẹn với bạn. Nếu có ai đó nói rằng họ đã quen như vậy rồi, vậy hãy dẹp họ qua một bên đi.
Hãy thất bại, vì cuộc đời cho phép. Mỗi khi thất bại, bạn sẽ biết cần phải làm gì để
thành công, cả trong tình yêu, gia đình và sự
nghiệp.
10. Thành công
Bạn phải
mất ít nhất 12
năm mới học xong phổ thông, mất thêm 4-5 năm để học một nghề, mất thêm một vài năm để
rèn luyện kĩ năng. Bạn mất cả đời để sống
hòa hợp với người khác, để học
chịu đựng, học
tha thứ, học
yêu thương. Bạn chính là một tác phẩm
nghệ thuật được rèn giũa bởi thời gian và sương gió. Khi nghĩ đến điều này, tôi gần như đã
khóc. Tôi không
hối tiếc gì về tuổi 20 của mình. Và tôi mong khi đến tuổi 30, bạn cũng có thể nói như thế.