Bạn sẽ biết vì sao mình chưa thành công sau khi đọc 4 câu chuyện này

07/06/2018   3.159  4.83/5 trong 3 lượt 
Bạn sẽ biết vì sao mình chưa thành công sau khi đọc 4 câu chuyện này
Chỉ một bước chân nữa là bạn chạm tới thành công. Nhưng bạn đã không thực hiện nó...

Câu chuyện thứ nhất 

 
Nhà thơ lớn đời Đường – Lý Bạch lúc nhỏ đọc sách không chăm chỉ, thường trốn học. Một lần, ông không kiên trì nổi trên lớp học, bèn chạy đến vùng ngoại thành vui chơi. Ông đến một bờ suối, gặp được một bà lão tóc trắng nhoang nhoáng mài sắt.
 
Ông đứng đó thật lâu, mắt không chuyển động nhìn bà lão cứ mài sắt không ngừng, cảm thấy kỳ lạ hỏi: "Bà lão, bà mài cái này để làm gì?" Bà lão mỉm cười: "Làm kim khâu". "Vậy sao có thể thành công?". "Thành công chứ, nhất định có thể thành công, chỉ cần thời gian thôi". "Ồ!", Lý Bạch trầm trồ. 
 
Câu trả lời tự tin của bà lão lay động ông mạnh mẽ! Thế là ông vội vàng xoay người trở về học đường. Từ lúc ấy hăng hái học tập, cuối cùng đạt được thành tựu lớn.
 
Đây chính là nguồn gốc của "Có công mài sắt có ngày nên kim". Câu chuyện này trăm ngàn năm nay vẫn khuyến khích chúng ta từng bước một đi đến thành công. Rất nhiều lúc, chúng ta không phải không thể thành công, mà là cách thành công chỉ còn một bước, nhưng chính là vì bước này chúng ta không kiên trì đến cùng nên mới thất bại.
 

Câu chuyện thứ hai

 
Thời cổ, có hai người đi đào giếng. Một người tương đối thông minh, lúc chọn địa điểm, chọn một nơi tương đối dễ đào ra nước. Người thứ hai khá ngốc, không biết xem địa chất, tùy tiện chọn một nơi rất khó đào ra nước.
 
Người thứ nhất nhìn thấy nơi người thứ hai chọn, cười thầm trong lòng, sinh ra một kế, muốn chiếm lợi của người thứ hai, thế là giả vờ nói: "Chúng ta cá cược đi. Chúng ta thi đấu thử xem, ai đào ra nước trước người đó chính là kẻ thắng lợi. Kẻ thất bại phải mời kẻ thắng đến quán rượu tốt nhất vùng này để uống rượu. Thế nào, dám thử không?"
 
Người thứ hai nghĩ ngợi, cảm thấy cá cược đào lên càng có động lực, thế là đồng ý ngay. Người thứ nhất tự cho là nắm chắc thắng lợi, đào bữa đực bữa cái, một ngày đào giếng phải nghỉ ngơi hai ngày. Người thứ hai không ngừng kiên trì, cả ngày không nghỉ ngơi.
 
Người thứ nhất nhìn thấy độ sâu của người thứ hai sâu hơn của mình thì chế giễu nói: "Anh à, đừng lãng phí sức lực nữa. Tôi thấy anh vĩnh viễn cũng đào không ra nước đâu." Người thứ hai không để ý hắn, tiếp tục đào giếng của mình.
 
Lúc này người thứ nhất bắt đầu sinh nghi ngờ đối với nơi mình chọn: "Đào lâu vậy rồi, sao vẫn chưa có nước? Hay là đổi một nơi cạn hơn nữa vậy!" Thế là hắn chọn một nơi càng dễ đào ra nước hơn, gật gù đắc ý nói: "Lần này bảo đảm bảy ngày có thể đào ra nước."
 
Nhưng đến ngày thứ sáu, hắn lại bắt đầu nghi ngờ, tại sao vẫn chưa thấy nước? Có phải mình nhìn nhầm rồi không? Thế là hắn lại đổi một nơi khác. Cứ như vậy, người thứ nhất đổi tới đổi lui, từ đầu đến cuối vẫn không đào ra nước, mỗi lần đều là độ sâu cách nơi đào nước chỉ có một tấc thì hắn đã bỏ cuộc rồi. Lại xem người thứ hai, độ sâu anh ta đào sâu hơn tất cả độ sâu của người thứ nhất, đương nhiên kết quả cuối cùng là đã đào ra nước.
 
Băng dày ba thước không phải chỉ vì rét có một ngày, đào giếng cũng thế. Người thứ nhất thực ra rất thông minh, mỗi lần chọn nơi đều dễ đào ra nước hơn lần trước. Nếu như hắn kiên trì thêm một chút, nỗ lực đào thêm mấy lượt, khẳng định có thể đào ra nước.
 
Tuân Tử nói: "Thiên lý mã một lần nhảy không thể xa đến mười bước. Tuấn mã tuy có sức, chân có lực nhưng nhảy một lần không hơn mười bước. Ngược lại, một con ngựa ốm yếu không khỏe mạnh bằng tuấn mã nhưng nếu kiên trì kéo xe mười ngày vẫn có thể đi được rất xa. Nó thành công là do đi chẳng ngừng nghỉ hay chính là kiên trì, không bỏ cuộc."
 
"Nước chảy đá mòn, có công mài sắt, có ngày nên kim", vì sao giọt nước nhỏ nhoi đó có thể làm mòn đá? Thanh sắt lớn có thể mài thành kim? Nói thẳng ra, đây vẫn là kiên trì. Một giọt nước không làm được nhưng khi nhiều giọt nước cùng kiên trì, không ngừng chảy qua hòn đá thì có thể hình thành sức mạnh cực lớn. Cuối cùng, đá đã bị mòn.
 
Khi điều kiện đầy đủ, mọi việc tự sẽ làm nên. Trước lúc thành công, khó tránh khỏi có lúc thất bại nhưng chỉ cần khắc phục khó khăn, kiên trì cố gắng. Vậy thì, thành công sẽ ở ngay trước mắt.
 

Câu chuyện thứ ba 

 
Thời Trụ Vương, hôn quân nắm quyền, rất nhiều hiền tài chết oan trong ngục. Ngày nọ, có thêm hai người vào ngục lao. Họ là hai cha con, nghe nói là thủ hạ của Chu Vũ Vương.
 
Như nhiều người khác, con trai vừa vào ngục đã hoàn toàn tuyệt vọng. Vào đây thì chỉ có một con đường chết. Xưa nay, chưa có một phạm nhân nào có thể sống mà ra ngoài. Người cha an ủi con trai, nhất định sẽ nghĩ ra cách, nhất định sẽ có hy vọng.
 
Nửa đêm hôm nọ, người cha bị lạnh làm cho thức giấc. Dường như, ông nghe được tiếng nước chảy, khi nghe kỹ lại thì quả thật là vậy. Trước đây không nghe thấy là do buổi sáng quá ồn áo.
 
Phát hiện lớn này khiến người cha vô cùng ngạc nhiên và vui mừng. Ông càng phấn khởi hơn khi phát hiện tiếng nước chảy ở ngay căn phòng lao này của họ. Vậy cũng đồng nghĩa là nếu cứ từ trên tường đục lỗ ra bên ngoài thì sẽ có cơ hội thoát ra khỏi ngục lao bằng đường hầm. Người cha không kìm được sự vui sướng, đánh thức con trai, nói cho cậu biết phát hiện động trời này của ông.
 
Người con lắc đầu: "Việc này sao có thể chứ? Như hoàn cảnh chúng ta bây giờ, không có điều kiện gì cả, khắp nơi đều là lính canh ngục đi tuần tra." Người cha cổ vũ con trai: "Không có gì là không thể! So với việc ngồi ở đây đợi chết, chi bằng tranh thủ cho bản thân một cơ hội sống. Mỗi ngày chúng ta đục một ít, rồi cũng sẽ có ngày làm thành một đường hầm." Thấy người cha kiên quyết như thế, con trai đành thuận theo.
 
Vậy là hai cha con lợi dụng thời gian sinh hoạt cá nhân để tìm dụng cụ đào đất, đục lỗ. Họ tìm được những viên đá, cây gỗ sắc bén, thậm chí còn tìm được nửa cây mâu. Nửa cây mâu này đã tăng thêm sự tự tin và sự dũng cảm cho họ. Người cha nói dối là có thói quen vẽ tranh, mượn bút và giấy từ tay lính canh ngục, vẽ một bức tranh dùng để che miệng hầm.
 
Buổi sáng, hai cha con không khác gì những tù nhân khác. Tối đến, họ bắt đầu hành động bí mật. Đây là một nhiệm vụ đầy khó khăn, nguy hiểm. Hai người luân phiên canh gác, một người trong số đó che chở. Khi một người đang đục lỗ, người còn lại sẽ cố ý phát ra tiếng ngáy rất lớn. Cứ như vậy, một năm qua rồi lại một năm, có nhiều lúc, người con sắp kiên trì không nổi nữa nhưng người cha vẫn luôn hết sức tự tin mà động viên cậu, miêu tả với cậu cuộc sống ngoài kia tươi đẹp thế nào.
 
Mười năm sau, cuối cùng thì hai cha con cũng đục được một đường hầm. Vào một đêm trăng cao gió mát nọ, họ thành công chạy trốn khỏi ngục tù. Vũ Vương long trọng tiếp đãi hai người. Một năm sau, Vũ Vương phạt Trụ, hai cha con lập được chiến công.
 
Kiên trì suốt mười năm vẫn như một ngày, điều này không phải ai cũng có thể làm được. Trên đời không có việc gì khó, chỉ cần chịu cố gắng, hai cha con ngoan cường ấy chính là sự diễn giải tốt nhất.
 

Câu chuyện thứ tư 

 
Ông Châu Vĩ Côn tổng giám đốc điều hành khu vực Trung Hoa của tập đoàn IBM đã nói: "Kiên trì rất quan trọng, ở mỗi một thời kỳ đều có một số khó khăn riêng. Thời kỳ đầu bạn không kiên trì thì rất có thể sẽ từ bỏ. Chức vụ của bạn càng cao, sự kiên trì, cố chấp của bạn càng quan trọng".
 
Châu Vĩ Côn 56 tuổi từng được mệnh danh là "bậc thầy dự đoán" nhưng rất ít người có thể đoán được bước tiếp theo của IBM cũng như của Châu Vĩ Côn. Ngày nay, chủ tịch kiêm tổng giám đốc điều hành khu vực Trung Hoa của tập đoàn IBM, ông Châu Vĩ Côn được xem là tấm gương mẫu mực cho các giám đốc điều hành khác. Mô hình hoạt động trọng phục vụ của ông trở thành đối tượng noi theo của ngành công nghệ máy tính.
 
Ngu Công dời núi, Tinh Vệ lấp biển và nhiều câu chuyện khác đều nói với chúng ta:
 
Dù cho là làm việc gì, nếu không kiên trì đến cùng mà bỏ dở giữa chừng, vậy việc có đơn giản đến đâu cũng chỉ có thể sắp thành lại hỏng. Ngược lại, chỉ cần có ý chí kiên trì bền lâu thì việc khó đến mấy cũng sẽ rất đơn giản.
 
Đương nhiên, không phải sự kiên trì nào cũng có thế đạt được thắng lợi. Ví dụ như chúng ta làm một việc gì đó, tuy bạn đã cố gắng hết mình, không chút buông lỏng nhưng cái bạn đón nhận được lại là thất bại. Lúc này, xin bạn đừng tự trách. Bởi vì, dù rằng bạn là người thất bại nhưng chỉ cần bạn đã nỗ lực hoàn thành công việc của mình, tận hết lực của bản thân. Thế thì có thất bại, bạn cũng vẫn là kẻ mạnh.
 
Rốt cục, thành công không hề có con đường tắt nào. Nếu như phải nói có đường tắt, vậy thì đường tắt duy nhất của nó chính là kiên trì. Kiên trì là con đường tắt thu hoạch được thành công có hiệu quả nhất, đơn giản nhất. Nhận biết đúng một phương hướng, không cần tiêu hao quá nhiều tế bào não của bạn, bạn cứ đi về phía trước, đừng quay đầu, cũng đừng nhìn Đông trông Tây, tin tưởng bản thân mình, bạn nhất định sẽ đi đến đích cần đến.

Quảng cáo

Theo Cafebiz

Người đăng

Nguyễn Thị Hồng Đào

Nguyễn Thị Hồng Đào


Là thành viên từ ngày: 18/04/2016, đã có 852 bài viết

Tài trợ

BÌNH LUẬN

Bạn cần đăng nhập để bình luận.
No Avatar

Chưa có bình luận nào cho bài này, tại sao bạn không là người đầu tiên nhỉ?

Bài viết khác

Đàn ông nghèo nên lo kiếm tiền, đừng yêu hay kết hôn quá sớm
Tất nhiên, nhu cầu yêu là quyền của mọi đàn ông, nhưng cứ lao đầu vào yêu rồi bắt con gái người ta sống khổ với mình cả đời, liệu có đúng đắn? Tiền không mang lại hạnh phúc cho con người, câu này chỉ đúng khi bạn đã thành tỷ phú thôi. Trước khi nói phụ nữ có thể trọng ...

5 loại người một người đàn ông thành công nhất định phải có
"Thiên, thời, địa, lợi, nhân, hòa", yếu tố con người nằm trong 6 yếu tố quyết định đối với bất kỳ một sự thành công nào. Trên chặng đường của một người đàn ông thành công luôn có bóng dáng của 5 loại người dưới đây. Hãy xem họ là ai nhé.

4 điều bạn phải vứt bỏ để đến gần với thành công hơn
Nội tâm của một người giống như một ngọn nến trong đêm tối, một khi nó tắt thì tất cả mọi vật xung quanh đều rơi vào bóng tối, chẳng thể nhìn thấy được. Chỉ có một nội tâm mạnh mẽ, bạn mới không vấp ngã, không bị bóng tối nuốt chửng.

Có thể bạn cần

Lời cha dặn

Lời cha dặn

Giữa bộn bề cuộc sống, lời cha dặn về triết lý "con người sống để yêu thương" khiến người ta giật mình.

Liên kết logo

Bàn phím trong mơ