Đã đến lúc mẹ cần
được chăm sóc, cũng giống như hồi con còn nhỏ.
Mẹ đã tảo tần chăm nom con, bây giờ chỉ mong con
có thể kiên nhẫn với mẹ một chút.
Khi mẹ già rồi, tay mẹ run lẩy bẩy,
Chả trách lúc
ăn thường
hay bị vung
vãi.
Mẹ khi già cũng giống con hồi nhỏ. Khi ăn xong, xung quanh để lại biết bao "chiến tích".
Khi mẹ già rồi, đôi chân trở nên
vụng về, đi đứng chả còn vững.
Nhưng mẹ vẫn muốn ra ngoài hưởng ánh nắng, đón khí trời.
Mẹ khi già cũng giống con hồi nhỏ.
Muốn đi chơi,
ngồi xe lăn chờ con đẩy đi.
Khi mẹ già rồi,
đầu óc trở nên mụ mẫm,
Nói câu trước,
quên câu sau, khi
nhớ khi quên.
Vì vậy, nếu thấy mẹ ngập ngừng, xin hãy cho mẹ chút
thời gian.
Để mẹ
cân nhắc cho kĩ, sau đó sẽ kể hết cho con những gì còn dang dở.
Thật ra câu chuyện của mẹ cũng không có gì quan trọng đâu, chỉ xin con hãy kiên nhẫn
lắng nghe mẹ một chút.
Khi mẹ già rồi, vào lúc đêm khuya,
Con sẽ phải
mệt mỏi nghe mẹ ca đi ca lại một điệp khúc đấy.
Chỉ mong con sẽ không ngắt lời mẹ, cũng giống con hồi nhỏ.
Mẹ đã kể cho con nghe biết bao nhiều lần câu chuyện về chú
thỏ trắng.
Lần nào con cũng mỉm
cười rồi chìm sâu vào giấc
ngủ.
Mẹ
sợ con
vấp ngã, nên mẹ vẫn sẽ ngày ngày chỉnh đốn con, như hồi con còn nhỏ vậy.
Nếu có lúc con cảm thấy phiền phức trước những
lời dạy bảo của mẹ,
Thì xin con hãy thông cảm và
tha thứ cho mẹ, vì điều này đã trở thành
thói quen của mẹ
mất rồi.
Con à, giờ đây mẹ già rồi,
Cũng chả còn nhiều
cơ hội để lải nhải cho con nghe nữa.
Khi mẹ ra đi, con không cần phải
khóc cho mẹ.
Ai rồi cũng phải
chết, về với sông với núi, về với cội nguồn.
Đừng cất tiếng khóc sầu bi tiễn biệt mẹ.
Vì khi mẹ còn trên cõi đời này, mẹ
hạnh phúc lắm, bởi con đã giúp mẹ làm biết bao nhiều việc.
Mẹ đi rồi, không cần phải phải tiếc thương cho mẹ.