Những gì đã là của chúng ta, thuộc về chúng ta, mãi mãi sẽ không bao giờ mất, còn nếu như dã không phải của chúng ta, giành nữa, giành mãi cũng không có được. Con người bước sang tuổi trung niên, có 4 thứ không tranh, càng không tranh giành, phúc khí sẽ ngày càng lớn. Hãy xem, đó là những thứ gì.
Tranh giành thể diện, làm những việc khiến bản thân và gia đình khó xử, người chịu
khổ nhất trong việc này chính là người
nhà của các
bạn mà thôi.
Tranh giành lời nói, cho dù chiếm được thế thượng phong đi nữa, bạn cũng sẽ vô hình trung đánh mất đi nhiều thứ
giá trị hơn. Bởi
vì sao?
Một khi có lý, lý lẽ đã thuộc về bạn, chẳng có lý do gì để bạn phải
sợ những lời gièm pha vô căn cứ.
Nhưng khi đã vô lý, có tranh nói hết phần thiên hạ cũng chẳng ích
lợi gì.
Tranh giành lời nói với người nhà, thắng được vài câu sẽ làm mất
tình cảm.
Tranh giành lời nói với
bạn bè, thắng được rồi nhưng bạn
bè thì ngày một xa cách.
Tiền bạc, sau trăm năm sẽ thành giấy vụn.
Danh lợi, rồi sẽ có ngày tan như mây khói nhạt nhòa.
Hư vinh – đó không phải là
thành tựu mà chỉ khiến con người ta trở nên
mệt mỏi mà thôi.
Người thực sự có
năng lực trước giờ ít khi xem trọng công lao, không giành giật hư vinh, đó là lựa chọn của người minh
trí.
Đứng ở tầng 2, thứ bạn nhìn thấy chỉ là rác. Nhưng đứng ở tầng 20, thứ bạn nhìn thấy sẽ là những hình
ảnh đẹp đẽ hơn từ xa. Con người
sống một đời, đừng vì chút
lợi ích nhỏ nhặt trước mặt mà giành giật
hơn thua.
Đến tuổi trung niên, chúng ta đều đã không còn là đứa
trẻ, thay vì giành giật chút lợi ích nhỏ bé trước mắt, hãy nhìn cuộc sống với
tầm nhìn xa hơn.
Gia đình yên
vui,
hạnh phúc, đó là hạnh phúc. Ngày qua ngày sống trong tiếng
cười vô ưu, đó mới thực sự là thứ mà chúng ta nên
theo đuổi.
Xem thêm: