Một người 
bạn gửi thư 
cho tôi kể, anh ấy đã 
đọc rất nhiều 
sách lời khuyên làm cách nào để có quan hệ 
tốt trong 
công ty, cũng hiểu tính quan trọng của việc tạo quan hệ với lãnh 
đạo, thế nhưng mỗi lần gặp mặt cấp trên, muốn nói vài câu 
lấy lòng, phải nói gì, nói thế nào đều đã 
chuẩn bị kĩ, muốn nói lại chẳng nói ra lời, như vậy phải làm sao? 
Vấn đề này rất phổ biến với những người 
làm việc trong 
môi trường công sở, tại sao đã nằm lòng kĩ xảo tạo quan hệ với cấp trên lại không dám mang ra dùng, 
nguyên nhân cốt lõi chỉ có một, chính là 
do không đủ 
bản lĩnh, 
hay nói cách khác, phần cứng của bạn cài đặt không nổi kĩ năng mưu kế 
ứng biến, bởi bạn mới chỉ là cừu 
con chỉ biết nhai cỏ. 
 
Chỉ khi bạn bước ra 
xã hội, 
bắt đầu làm việc, bạn mới nhận ra, hoàn cảnh sinh hoạt có tác động vô cùng lớn đến mỗi người, 90% những người bạn tiếp xúc sẽ để lại ảnh hưởng lên lối 
suy nghĩ, 
tư duy của bạn. 
 
Một số người 
đổ lỗi những 
khó khăn, hạn chế của họ lên môi trường, cho rằng bởi người xung quanh đều là không có 
đầu óc, 100 người tiếp xúc qua mới gặp 
được 1, 2 người đáng để 
kết giao, nên họ khó mà gặp được những người có đầu óc để 
học hỏi. 
 
Đương nhiên đây chỉ là cách nghĩ của thiểu số, với họ lý lẽ này vô cùng hợp lý, nhưng trên 
thực tế chỉ cần suy nghĩ đôi chút, chúng ta đều nhận ra, vấn đề cốt lõi chính là bản lĩnh không phải là trời sinh mà là do hoàn cảnh bồi dưỡng mà nên, nó đi ngược với bản tính đơn thuần 
thiện lương của 
con người, bởi vậy người 
thành công luôn là thiểu số, người không thành công luôn là đa số.
 
Đổi một cách nói khác, 
người thành công luôn là thiểu số, bởi họ đã dám làm những điều đa số người khác không dám làm. 
 
 
Quá trình giống nhau sẽ đi đến kết cục như nhau, chỉ có 
thay đổi con đường của mình, bạn mới có thể đạt được một kết 
quả khác. Nếu bạn làm những điều y hệt người khác làm, bạn nghĩ bản thân có thể nổi bật lên giữa số đông sao? Bạn có 
dũng khí bước ra khỏi "
đám đông" không? 
 
 
Nếu không dám, dựa vào gì mà bạn xứng có được thành công? Một phần khó khăn 
không thể tránh khỏi là do hoàn cảnh xung quanh ảnh hưởng dẫn đến lối tư duy "đường mòn" của bạn, vậy nên bản lĩnh của bạn nếu vẫn không có thay đổi, bạn sẽ khó mà bước xa trên con đường 
công danh.
 
Vậy làm sao để thay đổi lối tư duy "đường mòn" này? Có 3 
cơ hội có thể giúp bạn rèn ra bản lĩnh.
 
 
Chỉ có không ngừng gặp phải khó khăn, tự tìm kiếm cách giải quyết, bạn sẽ mới nhận ra rằng, trừ cách này ra không còn cách nào khác, chỉ có không ngừng chịu đả kích, trải qua từng lần phản tỉnh đầy thống 
khổ, bạn mới có được bài học cho bản thân. 
 
Có 
câu nói đại ý là, lấy kinh nghiệm tổng kết được làm 
cơm ăn, trong tranh đấu học cách để 
đấu tranh, học cách lăn lộn trong đánh lộn, chính là trong vô vàn đả kích 
học hỏi, sau đó dùng chính điều mình học được của người khác phản kích lại họ. 
 
Trong chốn công sở, nếu chưa từng phải chịu đả kích, bạn rất khó có thể thay đổi. Sẽ có người cảm thấy, bạn nói sai rồi, xã hội này không như bạn nói đâu, không sai, tôi nói sai rồi, vậy bạn nói thì đúng chắc? Người chưa từng phải chịu đả kích đã đi nói người khác sai, 
kiểu người này khó lòng mà thành công, bởi xã hội này không như họ 
tưởng tượng đâu. 
 
Nhiều người nói xã hội này không khốc liệt như vậy đâu, người ta có 
nhà có 
xe, có công 
danh, 
sống thật 
sướng. Vì lẽ nào? Vậy để 
ba bạn ra mặt hứng chịu đả kích, không phải 
cha người ta, vậy chính là ông thông gia thay bạn chịu đả kích. Có người thay bạn làm 
ô dù hứng lấy 
thị phi, bạn đương nhiên có thể sống thật 
thảnh thơi, nhưng nếu không có, tự bạn chịu đả kích thôi.
 
 
Hoàn cảnh xung quanh có ảnh hưởng rất lớn lên mỗi người, tại sao bạn không dám lấy lòng lãnh đạo, là bởi vì 
đồng nghiệp không làm, 
đừng tin cấp trên thích được tâng bốc thì ai ai cũng đều đi lấy lòng, trên thực tế chỉ thưa thớt vài người dám thôi. 
 
Nếu một công ty 10 người thì 9 đều đi lấy lòng lãnh đạo, bạn cũng sẽ tự nhiên mà nói ra những lời có cánh, đây chính là tầm quan trọng của hoàn cảnh. Rất nhiều người 
tiếp thu không nổi mặt tối của chốn công sở, cảm thấy nó quá tối tăm, quá vô sỉ, nhưng đây chính là chân tướng. 
 
 
Nếu bạn không thể nhận ra được lớp nguỵ trang của người khác, bạn sẽ cảm thấy xã hội không u ám như mọi người đều nói, bạn sẽ không biết rằng tất cả đang diễn cho bạn và người khác xem. Kì thực 
ở đâu cũng vậy, xã hội này u ám hơn rất nhiều so với bạn tưởng tượng, nếu bạn cứ cố 
trốn tránh không tiếp nhận, bạn chẳng khác gì con đà điểu rúc đầu vào cát, giả bộ bản thân không nhìn thấy gì hết, như vậy còn chẳng phải lừa mình dối không được người, bịt tai 
trộm chuông sao? 
 
Vậy mới nói quan trọng chính là muốn 
thay đổi hoàn cảnh xung quanh trước hết cần thay đổi nhóm người mà bạn thường xuyên tiếp xúc. Càng kết giao với nhiều người với tính cách khác nhau, mỗi người một vẻ sẽ cho bạn 
trải nghiệm xã hội thu nhỏ một cách 
chân thực. 
Hiện tại với sự 
phát triển của 
Internet, việc thay đổi hoàn cảnh càng trở nên dễ dàng hơn.
 
 
Nếu nhà bạn có 
điều kiện tương tự, hoặc từ nhỏ bạn đã được cho tiếp xúc với những điều như vậy, hay bạn sớm đã phải 
trưởng thành từ trong hoàn cảnh phải không ngừng đấu tranh, vậy bạn tự nhiên sẽ có tư duy nhạy bén, sau đó nhờ 
học hành, tiếp thu kinh nghiệm mà bạn có được bản lĩnh này. Dù vậy, không nhiều người được như vậy.
 
Vậy nên nói, tại sao bạn muốn lấy lòng lãnh đạo mà không dám, lý do đều là tầm quan trọng của lối tư duy và bản lĩnh, 
khả năng ứng biến, chỉ có thông qua ba 
cơ hội nêu trên, bạn mới có thể 
thay đổi bản thân.