1. Bởi vì bạn chưa thất bại đủ nhiều
Bạn cảm thấy
hài lòng với vị
trí xoàng xĩnh của bản thân, và chọn cách không
cố gắng vì cái gì cả. Bạn thích tự nói với bản thân rằng “Tôi sẽ
học một nghề mới” hơn là thực sự lăn xả vào học. Bạn thường chặc lưỡi, việc này có vẻ
phức tạp quá, có khi để sau hoặc “khỏi làm luôn cũng
được”.
Bởi vì trong khi bạn
ngồi đó thư nhàn, tôi đang tự
thử thách mình bằng những lần thất bại liên tiếp, học những điều mới lạ hơn.
Bởi vì chỉ khi thất bại bạn mới có được bài học
cho mình, như thép đã được tôi qua
lửa đỏ và đập mỏng thành gươm, bạn mới đủ sức đương đầu với
cuộc đời đầy rẫy những thanh gươm sắc bén hơn bạn gấp nhiều lần.
2. Bởi vì bạn luôn để ý xem người khác nghĩ gì về mình
Bạn luôn phải
chật vật để hoà mình vào
đám đông. Bởi bạn nghĩ, sự
khác biệt chỉ
giá trị khi bạn khác biệt theo cùng cái cách mà đã khiến những người khác nổi bật!
Bạn
sợ phải phơi bày
con người thật của mình, nếu như bạn
có thể đánh giá người khác, bạn nghĩ rằng chắc chắn họ cũng phải lời ra tiếng vào lại về
cách sống của bạn. Bạn quan
tâm càng nhiều về những thứ bạn có nhiều bao nhiêu thì về những điều bạn đã làm ít bấy nhiêu.
3. Bởi vì bạn nghĩ mình thông minh hơn người
Nghĩ lại đi, bạn
đọc những gì người khác đã đọc, học những gì họ đã học, làm những gì họ đã làm, vậy mà gọi là thông minh ư?
Bạn học những gì bạn nghĩ có thể giúp bạn vượt qua bài kiểm tra của họ và bạn nghĩ điều đó khiến bạn có vẻ thông minh?
Bạn nghĩ chỉ khi còn đến trường ta mới còn học. Trong khi bạn đang gắng hình dung ra thế giới mênh mông từ lớp học bé tí, tôi đã ở ngoài đó,
trải nghiệm nó bằng cách
sống và
thử thách bản thân mình ngoài cái nôi bảo bọc của gia đình,
thầy cô.
Bởi vì thông minh
không thể hiện qua những gì bạn đã học, mà là qua cách bạn sống.
4. Bởi vì bạn không chịu đọc sách
Bạn chỉ chịu đọc những gì trường lớp ép bạn đọc, còn ngoài ra- không gì cả.
Bạn nghĩ lịch sử
chán ngắt còn triết học thì
mơ hồ quá.
Bạn thà ngồi xem TV còn hơn
khám phá điều gì đó
thú vị, như nhìn thế giới qua lăng kính của một người khác bằng cuốn
sách của họ.
Và có khi bạn còn chẳng thèm ngó qua bài viết này, thay vào đó bạn click vào một tin giật gân.
Chắc chắn bạn biết những điều này. Nhưng người ta chỉ dắt được
con ngựa đến mép nước mà thôi, còn uống
hay không là
do bản thân nó.
5. Bạn đã không còn tò mò về mọi thứ từ khi nào?
Bạn tiếp nhận thông tin
thụ động từ những trang báo copy nhan nhản của nhau. Bạn còn chẳng
buồn hỏi, “lỡ như điều mình vừa đọc sai
sự thật?”.
Bạn sẵn
sang thán phục ai đó, “Woa, cái gì anh cũng biết!”, nhưng chẳng dám mở miệng nhận, “Tôi lại chẳng biết cái quái gì cả”.
Trong khi bạn đang chơi Candy
Crush hoặc Flappy Bird, ai đó đang thu nhận được những thông tin thú vị và đáng giá hơn cho
cuộc sống của họ gấp nhiều lần. Hoặc
đơn giản họ chỉ đang
hoàn thiện khả năng vi tính của bản thân- bạn chắc bạn ổn về khoản này chứ?
Bởi vì khi phải bước vào một cuộc
tranh luận, bạn sẽ bị
đối thủ hạ nốc ao, bằng những lý luận sắc bén và dẫn chứng đa dạng từ mọi mặt cuộc sống, bởi vì hắn thành thạo mọi điều bạn sắp dùng để
đối phó.
Hắn
lợi hại đến mức, có thể đổi hẳn về phía quan điểm của bạn mà vẫn giúp bạn thắng luận, sau khi đã cho bạn đo ván từ quan điểm của hắn.
6. Bởi vì bạn vẫn chưa đặt câu hỏi đủ nhiều
Bạn không đặt câu hỏi cho chính
quyền. Cho
nhà trường. Cho
công ty. Cho chính bạn.
Bạn
nói nhiều hơn là bạn hỏi. Bạn khiến kẻ khác có
cơ hội hạ gục bạn bởi bạn cho hắn quá nhiều thông tin. Bạn chẳng
quan tâm đến ai ngoại trừ bản thân mình.
Nhưng hỏi nhiều không phải theo kiểu bạn đang phơi bày tất cả những
ngu dốt hạn hẹp của mình ra một cách ngây thơ.
7. Bởi vì bạn không biết chấp nhận sự thật
Bạn không dám
thừa nhận bản thân mình không biết quá nhiều thứ. Bạn cần phải biết rằng đọc hết bài báo này cũng không đền bù cho tất cả quãng
thời gian bạn đã
lãng phí trong đời.
Nếu ai đó nói,
ngày mai rồi mọi thức sẽ khác, bạn sẽ đợi đến đúng ngày mai để
bắt đầu động tay động chân.
Bạn nghênh ngang đi khắp nơi,
vui vẻ phủ nhận những sự thật khiến bạn
khó chịu. Phải chi chỉ một lần, bạn chịu đưa cái lưỡi của mình ra, và nếm lấy sự thật- xem nó có vị ra sao.
Thứ duy nhất đang
cản trở bạn làm những điều phi thường là CHÍNH BẠN.
Đừng lấy
bằng cấp ra để so đọ
hơn thua, tôi hoàn toàn có thể vượt qua bài kiểm tra của bạn dễ dàng, nhưng trong bài kiểm tra của tôi, điểm số mà bạn đạt được chỉ tính bằng một từ mà thôi:
SỐNG SÓT!
Xem thêm: