1. Là năm mà sức khoẻ của
bạn ở ngưỡng cao nhất. Khoa
học chứng minh rằng tuổi 22 là tuổi mà
quá trình trao đổi chất ở
cơ thể bạn phải nói là
hoàn hảo. Bạn
có thể ăn nhậu với đám bạn thâu đêm mà sáng hôm sau vẫn có thể tỉnh như sáo đi làm. Bạn có thể dành hết
tiền đi
du lịch để rồi ăn mỳ tôm cả tháng mà vẫn chẳng xi nhê gì.
Vậy nên, hãy tận dụng nó mà quậy tưng bừng đi. Hãy tận dụng nó để thử tất cả những thứ mà bạn luôn muốn thử. Hãy tận dụng nó để leo những đỉnh núi mà bạn luôn muốn leo.
2. Là năm bạn
được quyền vấp ngã và đứng dậy. Bạn được phép phạm
sai lầm, được phép đưa ra những
quyết định tồi tệ, được phép liều, được phép
dại dột. Bạn được phép để một kiểu tóc thật ngố không hợp với mình, được phép
yêu nhầm người, được phép dốc hết tiền
tiết kiệm để
theo đuổi một
kế hoạch điên rồ. Mới bước chân
vào đời,
bạn làm gì đã có gì đâu mà
mất? Nếu mọi chuyện ổn, bạn đạt được điều gì đó. Nếu mọi chuyện không ổn, bạn học được một điều gì đó. Chẳng ai trách bạn cả vì dù sao thì bạn cũng mới chỉ 22 thôi mà.
3. Là năm vô cùng quan trọng để bạn
học hỏi. Bạn không còn là một cô bé,
cậu bé sinh viên hỏi cái gì cũng không biết nữa rồi. 22 tuổi, đến lúc bạn phải biết phân biệt một vài loại rượu, phải biết mua quà gì
cho ai nhân dịp gì, phải biết vài bản nhạc cổ điển, phải biết viết một CV đàng hoàng, phải biết viết một lá thư
tử tế cho
sếp.
Con gái phải biết
trang điểm,
con trai phải biết mặc vest, thắt cà vạt. Bạn đã lớn rồi.
4. Cách duy nhất để biết mình thực sự muốn gì là thử. Bạn có thể thử những
công việc khác nhau cho đến khi tìm được công việc mình yêu thích. Bạn có thể thử
sống ở một thành phố khác, đất nước khác để tìm thấy nơi nào mình thích, và quan trọng hơn, để có thể nhìn lại chính quê hương của mình bằng một con mắt
khách quan hơn. Bạn có thể thử một công việc
kinh doanh,
bắt đầu cộng tác với một vài người bạn, sau đó
phát triển đội nhóm cùng hướng tới
mục tiêu thành công. Bạn có thể thử yêu tùm lum cho đến khi tìm được người
phù hợp với mình. KHÔNG THỬ SAO BIẾT?
5. Là tuổi mà bạn được phép thoả sức
ước mơ và theo đuổi nó mà không
sợ bất cứ rào cản nào. Trước cái tuổi 22, bạn còn phải
đi học. Sau đó à, bạn cần một công việc
ổn định, cần có một nơi gọi là gia đình để về mỗi tối, bên cạnh vài đứa con. 22 có lẽ là cái năm duy nhất bạn là
người lớn nhưng lại chưa phải chịu
trách nhiệm của người lớn. Ở thời điểm này,
bố mẹ không quá khắt khe với việc bạn phải ổn định, với việc bạn chưa chu đáo trong những ngày
lễ tết.
Là năm bạn kiếm được những đồng tiền đầu tiên, đồng
nghĩa với việc là năm bạn nhận ra rằng kiểm được đồng tiền
vất vả thế nào. Bạn biết
trân trọng sức lao động hơn, biết sử dụng đồng tiền
khôn ngoan hơn, và quan trọng hơn,
biết ơn hơn bố
mẹ đã làm lụng nuôi nấng mình suốt 22 năm ròng. Tự nhiên thấy mình vừa nhỏ bé, vừa người lớn kinh khủng.
6. Là năm cột mốc đánh dấu sự chuyển biến giữa “
thế giới bạn vẫn biết” và “thế giới thực”. Bạn sẽ nhanh chóng nhận ra rằng những gì bạn học được trên ghế
nhà trường và những gì bạn sắp phải đối mặt là hoàn toàn khác hẳn nhau. Rồi cái
ảo tưởng vào một
công ty đa quốc gia với
lương khởi điểm vài nghìn đô sẽ sớm đổ sập trước mắt. Tấm bằng
Đại học nó không có quyền năng khủng khiếp như bạn nghĩ. Những bước đi chập chững, những bài học chua chát lúc này có thể sẽ theo bạn suốt
cuộc đời.
7. Là năm bạn nhận ra rằng mình còn 3 năm nữa để đạt mốc 25, mốc mà phần lớn chúng ta có những
mục đích to tát để thực hiện. Mình muốn đi bao nhiêu nước trước năm 25 tuổi, muốn nói bao nhiêu thứ tiếng trước năm 25 tuổi, muốn để dành được bao nhiêu tiền trước năm 25 tuổi. 22 tuổi, bạn nhìn vào những mục tiêu đó và thở phào: “Mình vẫn còn những 3 năm để thực hiện nó cơ mà.”
Lý Quang Diệu từng nói: “Hỡi thanh niên, hãy bán cho tôi một năm
tuổi trẻ, tôi sẽ trả cho bạn một tỉ đô xanh”.