Mở đầu bức thư người
mẹ viết:
Có mục tiêu, ắt cũng có những
trở ngại khổ cực, nhưng những khổ cực này lại chính là sự
thử thách, vượt qua rồi con sẽ thấy mình cần phải
biết ơn nó.
2. Đối với định vị
Trong gia đình,
con cái đều là những tiểu
hoàng tử, tiểu công
chúa, nhưng trong
trường học, hoàng tử, công chúa có rất nhiều, lúc đó sẽ chẳng ai coi con là gì cả.
Và trong
xã hội cũng lại như thế, con cần phải biết mình là ai, mình đang
ở đâu, đứng ở vị
trí nào?
Thế giới không chỉ có mình con chuyển động và
tồn tại, việc con có thể hiểu được vị trí của
chính mình hay không, điều đó rất quan trọng, con cần phải có
trách nhiệm với chính mình.
Tại trường học, học tập là điều quan trọng nhất, nhưng nó không phải là duy nhất. Học tập
tốt nhưng
sức khỏe kém thì cũng đồng
nghĩa: "Học, học, học, càng học càng dốt".
Tương lai của một người được
quyết định bởi
tri thức, năng lực,
thái độ. Tri thức có thể thông qua học tập mà có, năng lực thì lại thông qua thực tiễn mà tăng trưởng. Còn thái độ lại là thứ được quyết định bởi
thói quen tu dưỡng của một người mà thành.
5. Đối với bản thân
Tại trường học,
thầy giáo không có nghĩa vụ phải đối tốt với con, trừ phi con phải
tôn trọng thầy giáo trước.
Bạn học cũng không có nghĩa vụ phải quan
tâm con, trừ phi con
quan tâm họ trước.
Ngoài
cha mẹ ra, có lẽ trong cuộc đời này cũng chẳng có ai phải có nghĩa vụ
đối xử tốt với con. Thế nên con cũng
đừng cho rằng thế gian này nếu thiếu con thì Trái đất sẽ ngừng quay. Và con cũng không được tự
xem nhẹ chính mình mà vứt bỏ chính bản thân.
6. Đối với bạn bè
Kết giao bạn bè cũng như một cuộc
đầu tư, đầu tư thì đương nhiên cũng cần xem xét
vấn đề hồi đáp. Nếu như tìm bạn kết giao mà cuối cùng bạn bè lại bỏ mặc lẫn nhau khi khó khăn hoạn nạn, thì điều đó
chứng minh con đã đầu tư
thất bại. Thế nên làm người phải biết
chọn bạn mà chơi để đến lúc cần có thể ra tay tương trợ. Và quan trọng nhất có một điểm con cần
nhớ kỹ, khi bạn bè không may thất thế sa
cơ, con cần phải ra tay
giúp đỡ.
Làm người thì người cùng mình
cười thì dễ
quên, còn người cùng mình
khóc thì muôn đời vẫn nhớ.
7. Đối với tình yêu
Sớm
muộn cũng có một ngày con sẽ phải yêu, thân là người
từng trải mẹ có đôi điều chia sẻ. Hoa chớm nở, trăng chớm tròn, lời đường ý mật, nhẹ bước dạo cùng nhau luôn là thứ tình yêu khiến
con người ta mê mị. Tuy nhiên con cần nhớ kỹ, cuộc đời
thực tế vẫn còn phong sương gió tuyết.
Ái tình, nó là thứ không gì khác ngoài:
Con yêu họ, họ không yêu con.
Họ yêu con, con không yêu họ.
Thân
làm cha mẹ ai cũng mong muốn khoảng cách giữa cha mẹ và con cái
gần gũi hơn, nhưng theo năm tháng
trưởng thành thì khoảng cách giữa cha mẹ và con lại ngày một lớn. Làm cha mẹ thì đương nhiên đặc biệt chú ý bản thân mình đứng ở vị trí nào trong tâm khảm các con.
Nguyên nhân chính là bởi thế giới của các con và cha mẹ là hoàn toàn tương phản. Năm tháng dần trôi, bầu trời của cha mẹ cũng ngày một nhỏ, còn bầu trời của con lại không ngừng lớn lên. Và mẹ cũng như bao người khác, cũng một lòng nhung nhớ, một lòng
lo lắng con cái có ở bên mình hay không? Con trai,
tình cảm dài của cha mẹ và con cái, con có hiểu được chăng?
9. Đối với mất và được
Một người không thể lúc nào cũng đắc ý, và cũng chẳng thể nào vĩnh viễn sa cơ. Khi gặp thời con càng cần phải thanh tỉnh, bởi thế gian này
người giỏi hơn con có nhiều vô kể. Con hãy nhớ rằng dù mình có
giỏi cỡ nào thì cũng chỉ là một hạt cát trên sông Hằng mà thôi.
Còn khi thất thế con cũng không nên chùn bước, hãy
kiên cường mà bước qua, trước đi thế nào mà đến thì nay cũng như thế mà đi.
Người thân chỉ có một lần
duyên phận, đời này cũng không thể cả đời cùng con cất bước song hành. Nhưng con hãy nhỡ, trên đường đời tấp nập bon chen, gặp lúc gió, hay khi bão táp ập về, vẫn có gia đình luôn vì con mà che mưa cản gió. Cho dù không có thể một đời cùng con kề vai gắng sức, nhưng những lúc nguy nan
vất vả, vẫn một lòng muốn cộng khổ cùng con.
Bất luận cuộc đời này chúng ta có thể ở bên nhau được bao lâu, đó là điều không ai biết trước, nhưng mẹ cũng mong con hãy
trân quý những phút giây tụ họp quây quần.
Hãy luôn vững vàng nhé con!
Mẹ của con.