1. Kiểu ảo tưởng tấm bằng
2. Kiểu "Tôi chỉ làm việc lớn"
Đây là những bạn luôn
tin tưởng rằng, đỗ tấm bằng cử nhân nên mình phải làm những
công việc “xứng tầm”. Họ luôn tự
động viên bản thân: “Mình
mất 4 - 5 năm đèn
sách, giờ lại phải làm việc tay chân cỏn
con như mấy đứa thất
học sao?”. Họ không bao giờ
chấp nhận làm từ
việc nhỏ, xem đó là chuyện lặt vặt,
tầm thường. Bạn có biết Chủ tịch và Tổng giám đốc tập đoàn Yahoo!,
Marissa Mayer, từng làm công việc gì không? Đó là nghề
bán hàng tạp hóa. Những tấm gương như vậy không thiếu. Những
CEO tài năng vào thời điểm đó chắc chắn không biết họ sẽ trở thành
vĩ nhân, vì vậy họ vẫn phải
lao động. Lao động từ khi còn
ngồi ghế
nhà trường, từ chạy bàn đến chạy máy.
Thành công có thể sẽ không đến với người
an phận làm việc nhỏ, nhưng chắc chắn sẽ khuất tầm mắt những kẻ không làm gì.
Nhóm này luôn có
niềm tin mãnh liệt về một thứ gọi là “công việc ổn định”, đáng tiếc là trong thời đại số
thay đổi chóng mặt thế này thì chẳng còn công việc nào gọi là “ổn định”. Ngay cả các
cơ quan Nhà nước cũng thường xuyên cắt giảm biên chế. Vì vậy,
do cứ duy trì
niềm tin này nên nhiều bạn đã
tốt nghiệp 3 - 4 năm rồi mà vẫn
ăn bám
bố mẹ để ngày ngày đi tìm kiếm những “
cơ hội vững chắc”.
"Em không làm được cái này là vì… Em không làm được cái kia là do… Em đã làm nhưng mà…". Nhóm này có một số từ ngữ ưa thích là “nhưng mà”, “bởi vì”, “thật ra là”... để bao biện cho sự yếu kém về
năng lực hoặc
hèn nhát về
tinh thần. Doanh nghiệp không tuyển bạn để nghe
giải thích “tại sao không làm được”. Họ cần một người biết làm và biết chịu
trách nhiệm. Bên cạnh đó, luôn
đổ lỗi cho hoàn cảnh thì bạn sẽ chẳng bao giờ
tiến bộ được.
Dạng người kiểu này tuổi đời thì
trẻ, kinh nghiệm thì không có, nhưng luôn muốn tìm những công việc
nhẹ nhàng, ổn định. Nếu phải ở lại
làm thêm hoặc đi làm vào
cuối tuần, họ sẽ
khó chịu ra mặt và cho rằng mình bị bóc lột. Nếu bạn thông minh hiếm có thì miễn cưỡng người ta có thể
chịu đựng tính
lười của bạn, nhưng nếu chỉ là hạng làng nhàng thì chắc chắn
tố chất đầu tiên của bạn là phải
chăm chỉ.
Thị trường lao động không có chỗ cho những kẻ lười biếng, tuy nhiên nhiều bạn trẻ hiện nay cho rằng "không làm việc này thì làm việc khác" nên thường chỉ sau một tháng thử việc là họ "bỏ của chạy lấy người". Dù tỉ lệ
thất nghiệp vẫn còn báo động đỏ nhưng số
người trẻ lãng phí cơ hội vẫn không thiếu.
Những người này nói rất nhiều, nói rất hay, phân tích lập luận đều vào hàng siêu đẳng,
kinh tế vĩ mô hay vi mô,
Việt Nam hay
thế giới đều có thể đàm luận ở mức cao thâm, nhưng đến khi bắt tay vào làm thì chẳng được việc gì.
Thực tế chỉ ra rằng, trời chỉ cho mỗi người một sở trường,
người giỏi ba hoa thường không còn sở trường nào khác. Nếu không muốn bị
đồng nghiệp khinh thường và bị công ty mời "về hưu" sớm, tốt nhất bạn nên
tập trung vào
não bộ và đôi tay thay vì cái miệng.
Điều đáng
sợ nhất đối với doanh nghiệp là gặp phải những người
không thể tiến bộ, không biết nghe và không chịu
tiếp thu. Họ luôn có 1.001 kiểu lập luận
phản biện và đôi khi còn
tự hào rằng "ai mà nói lại mình". Đây là kiểu người hay bị
ghét nơi
công sở. Nên
nhớ người ta có thể nhắc nhở bạn đến lần thứ 3, nhưng nếu cứ cố "bật lại", bạn biết
tương lai mình
ở đâu rồi đấy!
8. Kiểu "đứng núi này trông núi nọ"
Họ làm cho công ty này nhưng
tâm hồn lại ở các công ty khác, chưa đóng góp được gì mà chỉ luôn bận tâm tìm xem nơi nào trả lương cao hơn, có cơ hội
thăng tiến tốt hơn rồi nhanh chóng
chuyển việc. Các bạn chẳng bao giờ học và làm được điều gì đến nơi đến chốn vì chưa dành đủ
tâm huyết cho công việc. Và chẳng có mấy doanh nghiệp muốn nhận những người chỉ muốn mau chóng học hết mọi
tài sản trí tuệ của họ rồi ra đi.
Những người này cứ phải đợi cầm tay chỉ việc và "thúc vào mông" thì mới chịu làm. Họ là người online
Facebook nhiều hơn bất cứ ai. Sức ì của tuýp người này cực kỳ lớn,
khen chê thưởng phạt các kiểu cũng không suy suyển.
Bạn đồng hành của họ là kiểu lười biếng đã nói ở trên.
10. Kiểu không có chí tiến thủ
11. Kiểu mong manh, dễ vỡ
12. Kiểu tri thức "cục bột"
Kiểu người này thường
sở hữu các kỹ năng tốt và
kiến thức phong phú. Tuy nhiên họ lại không biết hoạch định và
quản trị tương lai
sự nghiệp của mình. Các bạn dễ dàng đồng ý ở lại mãi tại một vị
trí mà không có
kế hoạch phát triển bản thân. Công ty không muốn tuyển các
nhân viên dạng "cục bột" này vì mỗi người cần phải tự
vận động. Nếu bạn làm 2 - 3 năm cùng một vị trí, thì bạn sẽ trở thành người có kinh nghiệm. Nhưng nếu bạn ngồi 5 - 7 năm cũng tại cái ghế đó, bạn sẽ là người
trì trệ. Không phải cứ có thâm niên thì sẽ được công ty
ghi nhớ và giữ chân. Trong thời đại trẻ hóa cũng như
tiết kiệm "chi phí
tiền lương" như hiện nay, những người càng có thâm niên càng dễ bị "hất cẳng".
13. Kiểu "khôn lỏi"
Luôn luôn tìm cách
lợi mình hại công ty và thiệt cho bạn
bè đồng nghiệp, nhân viên dạng này thường tốt trong ngắn hạn nhưng cực kỳ
nguy hiểm trong tương lai dài. Nếu thuộc tuýp này, một là bạn phải che giấu
tính cách thật khéo, hai là bạn phải thay đổi.
Kết luận: Khi tuổi đời còn trẻ thì kiến thức là thứ có thể học được, kỹ năng là thứ có thể luyện tập được. Nhưng tính cách và tinh thần thì lại cần rất nhiều thời gian để trui rèn. Nếu bạn thấy hình ảnh của mình phảng phất đâu đó trên kia, hãy
lên kế hoạch rèn luyện bản thân ngay từ bây giờ.